Mỗi độ hè về, cả nước ta, nhân dân ta lại thắp nên những dòng ký ức, những câu chuyện, bằng những việc làm thiết thực kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ 27/7/2021, nhằm tri ân các anh hùng liệt sĩ, thương binh, những người như những tấm gương sáng đã từng xung phong tuyến đầu để chống giặc ngoại xâm giữ gìn đất nước. Như vào năm 27/7/1947, được lấy làm ngày thương binh liệt sĩ cho toàn quốc, Chủ tịch Hồ Chí Minh viết thư có đoạn viết, Xin lược đoạn như sau:

Khi Tổ quốc lâm nguy, Giang sơn và mồ mả Đền chùa và nhà thờ Cha mẹ và họ hàng Làng mạc bị đe dọa Ai là người xung phong Để chống cự quên thù Để giữ gìn đất nước? Đó là những chiến sĩ Đã hy sinh xương máu Để bảo về đồng bào...

Nay nước nhà được độc lập thanh bình, trên tinh thần “Uống nước nhớ nguồn”, cũng theo lời các nhà thơ, tri thức, Phật tử thành tâm viết những câu thơ chân tình, bằng nén hương thơm với lòng kính dâng mười phương chư Phật chứng minh, gia hộ các chiến sĩ, anh hùng liệt sĩ đã hi sinh được siêu thoát, các bệnh binh và đồng bào ta mạnh khỏe, phòng chống dịch covid – 19 được thành công tốt đẹp.

Với Chùm thơ tưởng niệm ngày thương binh liệt sĩ 27 tháng 07 này dài như một luận văn, tổng trên 65 bài thơ của khoảng 30 tác giả đã miệt mài tâm huyết, ghi và sáng tác những câu thi ca theo đa chiều, đa cảm xúc, thơ theo nhiều thể lại như: tự do, lục bát, thất ngôn bát cú, ngũ ngôn,...nhằm hướng về kỷ niệm Ngày thương binh liệt sĩ 27/07/2021, nhằm thể hiện kính ngưỡng công ơn to lớn của các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh bảo vệ tổ quốc. Đồng thời cũng ca ngợi Đảng, nhà nước ta, con người Việt Nam có lòng yêu nước một lòng, yêu quê hương đất nước, tình yêu thương giúp đỡ lẫn nhau, sống tốt đạo đẹp đời.

Trong thời gian này, cả nước ta vẫn phải căng mình phòng chống giặc covid – 19. Trên tình thần làm thơ ngoài các tri thức, nhà khoa học, nhà văn nhà thơ, còn có các Tu sĩ, Phật tử cũng tham gia vào phong trào thơ ca, thí thực nguyện hồi hướng các vong linh, chiến sĩ trận vong siêu sinh tịnh độ, cập nguyện cầu âm phù dương trợ đất nước bình an, thịnh vượng.

Trước khi giới thiệu các tác phẩm thơ ca xin được cảm ơn các nhà giáo, nhà thơ Lương Điền, Kim Lan, Văn Thọ, Văn Y, Nguyễn Quỳnh, Công Quyết, bạn bè của nhà thơ Thắng Bảy, Quang Tính, Trần Hiểu, Nguyễn Chơn, Thanh Nhã, Thanh Hồng, Vân Hà, Vũ Phương, Phật tử Nguyễn Thưởng, Nguyễn Thuần, Ngô Phượng...

Sau đây xin được giới thiệu các bài thơ dưới đây của các tác giả tới bạn đọc cùng thưởng thức.

XUYÊN VÀO LÀN HƯƠNG

Xuyên qua ngôi làng ngoại ô Nhấn ga ngay cả chỗ ngoặt Tôi chạy nhọn như góc sau phân giác Trí não bừng ngọn đèn

Xuyên qua mùi ruộng váng phèn Mùi cơm gạo chiêm bầu đỏ quạch Mùi yếm sồi của người đàn bà đông con vừa khóc vừa hát Vo viên thành hương sen

Xuyên điệu đà mùi giàu có hoàng lan Mỏng mảnh áo the lưng ong con gái Chút tóc mai mồ hôi nhiệt đới Đầy một miếng trầu trên bàn thờ nội ngoại

Tăng thêm tiếng gió ù bên tai Tôi nát lòng sông suối Róc rách thịt da hoa ngâu hoa bưởi Chết cả núi đồi con gái con trai nghìn đời nguồn cội

Vùi vào lệ rỏ hoa lài Sao tim bỗng đập như sắp tắt Tôi đã đến hương hoa cau tít tắp Ban trưa vọng niệm chiếc hôn trầu

Tôi đã xuyên tôi vào chật chội yêu đầu Nỗi khắc khoải đất nước nghìn năm ông bà xưa cũ Họ chết lâu rồi chỉ còn tôi ở Nên tôi xuyên vào làn hương yêu anh nhớ anh.

Tác giả: Nguyễn Thị Kim Lan, TP Hải Phòng

MƯỜI CÔ GÁI Ở NGÃ BA ĐỒNG LỘC

Tác giả: Đinh Văn Y, Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh

Đất nước mình có hàng vạn ngã ba Có một ngã ba mang tên Đồng Lộc. Giặc đến nhà đàn bà ra trận Những cô gái làng tình nguyện phá bom. Những nụ cười… Ôi! Những mảnh trăng non. Làm xao xuyến rộn ràng bao tay lái. Tay nắm tay hẹn ngày trở lại Gói vào lòng nhịp đập rưng rưng. Rồi tới ngày tiếng súng vừa ngưng Mười chàng trai tưng bừng trở lại Mười tấm thân bỗng tái tê quằn quại Mười nấm mồ huyền thoại phủ đầy hoa. Ngày lại ngày thời gian đi qua Những vòng hoa cứ dầy lên tươi mới Kìa ảnh chân dung riêng mười cô gái. Vẫn hồn nhiên trong trắng vô tư.

UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN

Ai ơi “Uống nước nhớ nguồn” Tiền nhân đã dạy hãy luôn nhớ lời, Đền ơn đáp nghĩa đời đời, Tôn vinh trân trọng những người có công, Những người sống vì cộng đồng, Luôn luôn sống đẹp sáng trong nghĩa tình, Nhân ngày Liệt sĩ, Thương binh, Ơn người chiến đấu quên mình, xả thân, Hy sinh vì nước, vì dân, Toàn dân cảm phục, tri ân đời đời, Tham ô, lãng phí khắp nơi, Chính là có tội với người hy sinh, Nhớ ơn Liệt sĩ, Thương binh, Mọi người hãy tự nhủ mình sớm hôm, Ngày ngày sống tử tế hơn, Đó là một cách biết ơn chân thành. ,Chính quyền trên khắp nước mình Chăm lo chu đáo gia đình có công.

Tác giả NGUYỄN VĂN THỌ Nguyên Cán bộ BỘ NGOẠI GIAO Quê quán Thành phố Bắc Ninh Hiện tại Thụy Khuê, Hà Nội

BÀ MẸ VIỆT NAM

Con đi thời đó chiến tranh Đang thì trai trẻ xuân xanh tuổi đời Con đi bảo vệ đất trời Quê hương mẹ với mọi người chờ mong Thắng năm, rồi lại năm ròng Mẹ già mòn mỏi lưng còng nhớ thương Tin đau từ mãi chiến trường Con hy sinh tại nẻo đường phía Nam Đau thương xót tới ruột gan Nén lòng mẹ gắng lo toan việc nhà Hạt gạo gửi chiến trường xa Góp phần đánh Mỹ nước nhà bình yên Mẹ giờ tuổi đã cao niên Mẹ như là một bà tiên cõi trần Hy sinh xương máu người thân Cho Tổ Quốc mãi mùa xuân đẹp giầu.

Tác giả Đỗ Lương Điền Nguyên Giảng viên Trường Đại Học Nông nghiêp II 7/246 Đường Xuân Đỉnh, P.Xuân Đỉnh Q.Bắc Từ liêm HN

NHẮN AI CHƯA VỀ

Chiến tranh kết thúc đã lâu, Các anh, chị vẫn ở đâu chưa về? Người thân thương nhớ trăm bề, Mong anh chị sớm về quê hương mình, Nước ta và các gia đình, Thương anh chị chịu hy sinh thiệt thòi. Bao người nay đã về rồi, Các anh chị vẫn chơi vơi chốn nào? Bao nhiêu thương nhớ dâng trào, Mong anh chị hãy mau mau về nhà, Dù cho ở gần hay xa,

Người thân thương nhớ thiết tha mong chờ, Dù về trong những giấc mơ Hay trong chiếc tiểu phủ cờ Việt Nam.

PHÁT HUY TRUYỀN THỐNG

Vinh quang lớp lớp ông, cha Thắng bao lũ giặc quỷ ma hung tàn Dựng xây, bảo vệ Việt Nam Bao nhiêu công trạng vẻ vang trường tồn Không hề tính toán thiệt hơn Xông lên đánh giặc tâm hồn nhẹ tênh Hiến dâng tuổi trẻ của mình Vượt bao gian khó hy sinh quản gì Nhiều người mãi mãi ra đi Xả thân vì nước và vì nhân dân Người về không vẹn toàn thân Ốm đau, thương tật muôn phần xót xa Nhắc nhau tất cả chúng ta Phát huy truyền thống ông, cha hào hùng Giữ gìn thành quả đến cùng Không làm hoen ố máu hồng Cha Anh

TỬ TẾ

Hoan hô vô tuyến truyền hình Đang đưa lên sóng chương trình rất hay Khen người – việc tốt thường ngày Diễn ra lặng lẽ đó đây khắp vùng Người và việc đẹp vô cùng, Sống đầy nhiệt huyết nóng bừng trái tim, Cho ta hy vọng niềm tin, Ở đâu cũng gặp dễ tìm khắp nơi, Chỉ là dân bình thường thôi Tấm gương sáng chói mọi người cùng soi

VTV thật tuyệt vời! Đã làm việc tốt mọi người ngợi ca Mong rằng đất nước chúng ta Nhiều người - việc tốt rừng hoa bạt ngàn Khắp nơi đất nước Việt Nam Quan – Dân sống đẹp chứa chan tình người Láng giềng giáp đất, biển, trời Bang giao tử tế sáng ngời văn minh.

NỖI ĐAU KHÔNG CHIA

(Thân tặng anh Hải Nam, Cựu chiến binh, nạn nhân chất da cam nhân ngày TBLS) Tác giả: Nguyễn Văn Thọ

Anh đi đánh Mỹ gian nan Khi về chất độc da cam đầy người Chối từ cuộc sống lứa đôi Bởi anh không muốn thêm người khổ oan Anh tên là Nguyễn Hải Nam Quên đau anh chẳng kêu than bao giờ Vẫn luôn lai láng hồn thơ Tỏ bày cảm xúc, ước mơ về đời Mang vui hoà với mọi người Đau buồn giữ lại suốt đời không chia Lặng thầm đi sớm về khuya Bỏ qua tiêu cực nọ kia quanh mình Đẹp thay anh cựu chiến binh Nỗi đau gắng chịu một mình không chia.

GỬI CÁC CHIẾN SĨ BẢO VỆ BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG

Vinh quang các chị các anh, Đang canh giữ đảo, biển xanh nước mình, Vượt bao thử thách hy sinh, Giữ gìn ổn định, hòa bình biển Đông, Đối đầu Trưng Quốc tấn công, Quên mình thà chết quyết không chịu lùi, Tiếc thương người đã không rồi, Ơn người bám biển không rời ngày đêm, Dù quân xâm lược cuồng điên, Quân-Dân đoàn kết vững bền đấu tranh, Sống và chết vì biển xanh, Mang dòng máu nóng Cha, Anh hào hùng, Nêu cao chính nghĩa sáng bừng, Thắng bao lũ giặc điên khùng đó đây, Đất liền trực chiến đêm ngày, Chủ quyền biển, đảo chung tay giữ gìn.

Tác giả: Nguyễn Văn Thọ

MẸ TÔI

Bố đi đánh Mỹ bao năm Ở nhà mẹ lắm khó khăn chất chồng Một mình con bế con bồng Tất ta tất tưởi thay chồng nuôi con Chờ chồng một dạ sắt son Đêm đêm mẹ vẫn mỏi mòn ngóng trông Hòa bình bộ đội về đông Bố tôi nằm lại nên không trở về Khó khăn chồng chất trăm bề Chăm lo sao được đề huề đôi bên Đảm đang mẹ xứng vợ hiền Mong con học giỏi mai nên con người Bao nhiêu vất vả trên đời Mẹ tôi chẳng lúc thảnh thơi cõi lòng Bây giờ nhà rộng mẹ mong Tôi sớm có cháu mẹ bồng cho vui Chiến tranh nay cũng xa rồi Tuổi già mẹ vẫn suốt đời vì con

ĐỒNG ĐỘI CỦA TÔI

Vẫn màu áo lính ngày xưa Bây giờ chiếc áo bỏ thừa một tay Một tay còn lại loay hoay Trăm công, ngàn việc hàng ngày khó khăn Chiến trường vất vả bao năm Một tay để lại còn nằm nơi xa Ra quân về với quê nhà Một tay anh vẫn xông pha nhiệt tình Tuy tàn không muốn phế binh Anh luôn đóng góp sức mình với dân Họ hàng làng xóm người thân Khó khăn anh giúp chẳng ngần ngại chi Không bao giờ thấy so bì Anh làm cần mẫn cũng vì mai sau Anh luôn hăng hái đi đầu Quản chi sức khỏe bấy lâu thiệt thòi Những khi trái nắng trở trời Cơn đau anh chịu ai người biết cho Anh luôn săn sóc chăm lo Cho gia đình nhỏ sao cho bằng người Anh là đồng đội của tôi Anh người đồng chí mọi người quý yêu

NHỚ MÃI TÊN ANH

Chiến tranh tàn khốc qua rồi Đồng đội nay có dịp ngồi với nhau Điểm lại mất mát nỗi đau Nghĩa tình bè bạn trước sau một lòng Nghĩa trang hương khói lư đồng Nén nhang tưởng nhớ chiến công oai hùng Các anh dũng cảm vô cùng Tổ Quốc mãi mãi mọi vùng tôn vinh Còn bao chiến sỹ thương binh Tàn mà không phế mưu sinh hàng ngày Bản chất bộ đội đẹp thay Vẫn đem khối óc bàn tay giúp đời Nhà máy, đồng lúa xanh tươi Các anh góp sức là người tiên phong Thương binh chẳng quản ngày công Tô thêm tươi thắm cờ hồng Việt Nam.

Tác giả: Đỗ Lương Điền

Dâng Hương Liệt Sĩ

Mong các lãnh đạo gia Cùng toàn thể dân ta Chăm chút nơi liệt sỹ Cho sạch cỏ đỏ ý An lòng người ra đi Để tâm đỡ lệ mi Tôi là người tu sĩ Thắp nén hương kính quý Cầu siêu độ vong linh Nước đẹp lại phồn vinh.

Tác giả: Thích Quảng Hợp

Gương Sáng Ngàn Thu

* Giữa bộn bề cuộc sống Nhà thơ bằng tiếng rống Bớt thời gian ngọc vàng Tri ân liệt sĩ hương Mong các vong linh anh Siêu thoát nơi suối lành Trần gian tu phúc tuệ Không để thân tâm uế Cho nhà nhà mát trong Người trên gương sáng trong Hậu lai nối tiếp truyền Viên ngọc chung ngọc riêng Rạng ngời nơi đất Việt Người ra đi vẫn viết Sử xanh mãi còn ghi Nước trong, trăng sáng chiếu Rõ người Việt tin yêu.

Tác giả: Thích Quảng Hợp

LINH THIÊNG

Tác giả Đỗ Lương Điền

Ngã ba Đồng Lộc đây rồi Còn in dấu tích của thời thanh niên Bức thư chưa gửi còn nguyên Chiếc gương, chiếc lược còn nguyên chưa nhòa Các cô Tám, Cúc, Hợi, Hà Hai Xuân, Hường, Rạng, Nhỏ và cô Xanh Mười cô dũng cảm hy sinh Tự hào gái Việt kiên trinh anh hùng Thoảng hương bồ kết quanh vùng Tên mười cô gái lẫy lừng năm châu Mặc cho bom đạn trên đầu Kiên cường giữ chốt thông cầu thông xe Giữa trời đồng lộc trăng quê Mười ngôi sao sáng hiện về linh thiêng.

ẤM LÒNG NGÀY VỀ

Tác giả Đỗ Lương Điền

Hai thế hệ một tấm lòng Anh về người khóc, người mong, người cười Bốn mươi năm đã qua rồi Vòng tay đồng đội rạng ngời đón anh Ra đi lúc tuổi xuân xanh Nay về mái tóc đã thành hoa râm Biết bao kỷ niệm xa gần Bình tâm, tĩnh trí dần dần hiện lên Như truyện cổ tích thần tiên Chữ nhân, chữ đức ở hiền gặp may Bạn bè đồng đội hôm nay Đón anh bằng cả vòng tay tình người Niềm vui xen lẫn khóc cười Người liệt sỹ ấy đổi đời vinh quang.

ĐÒ CHIỀU

Ngày đi tóc vẫn còn xanh “Đò chiều” gác mái mà anh chưa về Chị ngồi giặt áo sông quê Vớt câu lục bát vừa khê vừa nồng

À ơi cái bến không chồng Ru con chẳng được ru lòng chị thôi Chị ngồi khoả nước sông trôi Những mong thả được sầu vơi nỗi mình

Tương tư ôm bóng vô hình Cô đơn như nỗi tuyệt tình trong đêm Tấm thân tựa dải lạt mềm Tình đong đọng lấp dưới thềm tuổi xanh

Chỉ sầu khâu nỗi mong manh Chị ngồi tuốt sợi vá vành trăng khuya.

Tác giả: Nguyễn Quỳnh, Gia Bình, 20/5/2020

TÂM SỰ VỚI EM

Đằng sau bom đạn chiến tranh Nhuộm mầu tóc chị mẹ thành giống nhau Ở đâu nơi chốn rừng sâu Ở đây còn một nỗi đau bộn bề

Bao nhiêu đồng đội trở về Bao nhiêu người một lời thề đi xa Còng lưng bám bậu cửa nhà Đầu làng mòn, vẹt gốc đa hao gầy

Tháng mòn năm,khắc mòn ngày Nụ cười chị lẫn với đầy nếp nhăn Tuổi hồng còn một tấm khăn Hằng đêm chị lấy để ngăn lệ sầu

Trăng rằm đứng khóc mùa ngâu Tháng năm khóc mối tình đầu ngây thơ Tròn đêm khóc một giấc mơ Ban mai tới cửa mà ngơ ngẩn thềm

Chia tay đêm ấy là đêm Còn nguyên giọt nước mắt mềm môi nhau!

Tác giả: Nguyễn Quỳnh, Gia Bình, 2021

Kỉ niệm 27/7 Đời đời - nhớ ơn

Từng ngôi sao vàng từng dòng Toàn dân tạc dạ ghi lòng nhớ ơn Gió hưu bay thoảng từng cơn Khói trầm lan tỏa hương vờn quẩn quanh Cúc vàng sương đọng long lanh Hương hồn liệt sĩ xứng danh muôn đời Bảo vệ quê hương bầu trời Tấm gương dũng cảm rạng ngời trong anh Biển trời chấm dứt chiến tranh Anh hùng liệt sĩ vang danh tuyệt vời Tổ quốc ghi công sáng ngời Hai bảy tháng bảy đời đời nhớ ơn

Tác giả: Hoàng Công Quyết, Song Quỳnh, TT Gia Bình-Gia Bình-Bắc Ninh, 17.7.2021

NHỚ ĐỒNG ĐỘI

Tác giả: Giang Thanh Nhã

Chiến tranh đã lùi xa Nhưng lòng tôi vẫn còn day dứt hoài Bao đồng đội ra đi không có ngày trở lại Hài cốt các anh còn nằm khắp mọi nơi Ai khói hương cho bớt nỗi đầy vơi Rừng lạnh lẽo, các anh nằm phơi trong sương gió Các anh ơi! Các anh nằm đó Tấm lòng này thương xót lắm nghe anh Đất thì nhiều rừng bát ngát xanh Tìm sao hết để đưa các anh về nơi yên nghỉ Các anh ơi! Những người đồng chí Ghi nhận tấm lòng này của đồng đội sống hôm nay.

QUA DÒNG THẠCH HÃN

Tác giả: Giang Thanh Nhã

Cứ mỗi lần qua dòng Thạch Hãn Ngắm dòng sông tình bạn lại trào dâng Bao bạn tôi nằm lại dưới dòng sông Để lửa hồng thắp sáng thành Quảng Trị Tám mốt ngày đêm không một giờ ngơi nghỉ Để cổ thành rực lửa chiến công Để mỗi lần qua lại dòng sông Lòng nghẹn ngào nhớ các anh các chị Các anh các chị ơi yên nghỉ Nơi thành cổ yêu thương Đất Quảng Trị anh hùng.

NÂNG KHÚC TRÁNG CA

Nghiêm trang lễ trước mộ phần Cách ba tấc đất tưởng gần mà xa Nhiều năm đâu có phôi pha Gia đình bạn hữu mẹ già nhớ trông

Bên đài Tổ Quốc ghi công Rưng rưng ứa lệ khấn không nên lời Chuông ngân… mà dạ rối bời Sinh tử ly biệt một thời hiện lên

Nghĩa tình mưa nắng chẳng quên Tri ân có đủ vùng miền quê ta Người vào chào hỏi người ra Nơi này trận mạc …những là máu xương

Lư đồng huyền ảo khói hương Triệu người như một chín phương tựu tề Cùng hòa “Bầu nước” đất quê Quốc ca tưởng niệm…tái tê chạnh lòng

Ý anh ở lại đàng trong Sống thề sinh tử...chòng vòng …nỡ xa Hồn thiêng nâng khúc tráng ca Dù Nam dù Bắc cũng là quê hương

Non sông một dải yêu thương Anh em xum họp… vấn vương tụ về.

27-7-2010 Tác giả NGÔ QUANG TÍNH Quảng Bá, Tây Hồ, Hà Nội

ANH HÙNG BẤT TỬ

Tác giả NGÔ QUANG TÍNH

Thạch Hãn đây nghĩa trang không mộ Thành cổ uy linh chẳng nấm mồ Cảm tử quân hồn anh lửa đỏ Tượng đài thiêng dân tộc tôn thờ

(Tại Bờ sông Thạch Hãn Quảng Trị) 27-7-2010)

MƯỜI PHƯƠNG THƯƠNG NHỚ

Tác giả NGÔ QUANG TÍNH

Lệ thường tập hợp điểm danh Không còn giặc giã mà anh chưa về Vị Xuyên lởm chởm gồ ghề Máu xương hóa đá lời thề vẫn đây

Cây chen đá-đá chen mây Không cày rắc hạt…núi dầy toàn ngô Gió reo gió gọi lá khô Sáu trăm bài vị chia ô một ngày

Lệ rơi mằn mặn cay cay Biên cương nổi lửa “Cối xay” đót lòng Lễ nạp bày biện đã xong Trang nghiêm cung thỉnh mời vong xa gần

Nơi này bấm ngón… nhẹ chân Mẹ già “mây vướng” bước lần mẹ ơi Các con gìn giữ đất trời Tận trung, tận hiếu một đời hiến dâng

Lưng còng Mẹ ngà...người nâng Hậu nhân quấn quýt dạ vâng bên bà

“Mười phương” con ở trong nhà Nhớ thương …thương nhớ …gần xa …xa gần 9-7-2019

NGÂN HÀ GIỌT LỆ

Ngân Hà giọt lệ buồn rơi Chiến trường hoa lửa một thời đạn bom Bao nhiêu người mất người còn Biết bao bà mẹ xa con suốt đời.

Hồn thiêng sông núi chị ơi Rừng già giấu xác - là nơi anh nằm Vùng trời ảm đạm tối tăm Dòng sông khô lệ xa xăm “Ngọc” mờ.

Bao giờ cho đến bao giờ? Còn nhiều hàng mộ vẫn chờ xác anh Nén nhang chắp kính lòng thành Cầu mong liệt sĩ vô danh tháng ngày.

Nghĩa trang Tổ quốc nơi này Ngàn thu an nghỉ khói bay chập chờn Muôn đời không được quên ơn Anh hùng liệt sĩ trường tồn trong tim

Tác giả: Trần Thắng Bảy

 

MẸ CỦA CHÚNG CON

Ngày các anh ra đi Mẹ ôm ghì nức nở Bao năm dài thương nhớ Mẹ trả nợ Quê Hương Chồng con đi chiến trường Nơi quê nhà hậu tuyến Muối gạo tay Mẹ chuyển Tới vùng ải Điện Biên Bom rải cả kín miền Mẹ lòng đau như cắt Tràn quê đầy bóng giặc Giấy báo tử về nhà Thêm lần nhoà nước mắt Rồi tin Cha bị bắt Giặc tra tấn dã man Nỗi căm hận ngập tràn Năm bẩy lăm giải phóng Chồng con đều vắng bóng Một mình Mẹ lặng im Cứ như vậy nín chìm Bữa cơm nào cũng nhủ Mâm bát đều như cũ Gọi tên đủ các con Cảm giác như vẫn còn Một gia đình nguyên vẹn Tiếng ầu ơ nấc nghẹn Rồi vọng tiếng hát ru Mẹ vẫn sống đắp bù Cho lòng anh thấy ấm Thân gầy sao thấm đậm Tình nghĩa thật chứa chan Một hơi ấm nồng nàn Mẹ Việt Nam nhân hậu!

Tác giả: Nguyễn Quỳnh, Gia Bình, 2021

NHỚ ANH NGÀY GIẢI PHÓNG

Bao năm đã giải phóng rồi Mà sao hình bóng anh vời vợi xa Hôm qua đồng đội đến nhà Trước thăm hỏi mẹ sao là thăm anh

Mẹ giờ như lá trên cành Nhìn làn khói trắng bảo anh lâu về Ngày anh báo tử về quê Trông mẹ vò võ nặng nề tâm tư

Sáng bao công việc mệt nhừ Đêm ôm di ảnh lá thư khóc dòng Thân gầy vất vả long đong Mình anh là lớn nhập tòng quân xa

Một thân mẹ lại quê nhà Năm người con nhỏ mà cha chẳng còn Góp tình vun hết cho con Ở nơi chín suối anh còn nhớ không

Năm xu tích lại thành đồng Chắt chiu từng chút con đông nhọc nhằn Chị anh khôn lớn trở trăn Lo xây gia thất lập thành tư gia

Giờ đây sức yếu tuổi già Còng lưng mỏi gối mắt nhòa tay run Anh khôn thiêng hãy đắp bù Mẹ mình khỏe mạnh phần thu cuối đời

7/2018, Tác giả: Nguyễn Quỳnh

ANH CÒN Ở ĐÂU?

Anh đi xa vắng một thời Quê nghèo để lại bao lời nhớ mong Tiếng thương chất chứa trong lòng Tuổi thanh xuân bỏ theo dòng phù sinh

Khói sương lấp cả bóng mình Chen trong bom đạn nhục-vinh luân hồi Máu dòng Thạch Hãn nổi trôi Hồn anh còn chất sau đồi cỏ hoang

Đằng sau ngọn lửa hoang tàn Nắm xương vùi lớp dưới ngàn rêu xanh Ở đâu biển gọi tên anh Ở đây lá khóc theo cành gió đu

Rừng xa vang tiếng chim gù Trăm năm vẫn một mùa thu tái hình Anh về tìm lại chính mình Tìm trong hoang phế phục sinh kiếp người

Nón mê mẹ đội giữa trời Và trong hương lúa ngát lời ru con!

18/7/2020 Tác giả: Nguyễn Quỳnh

NGỌN NẾN TRI ÂN

Lại một tháng bảy nữa Lòng nhớ đến các anh Đã dành cả xuân xanh Hiến dâng vì Tổ quốc.

Đêm hai bảy tháng bảy Thắp ngọn nến tri ân Châm đăng từng hoa một Cúi đầu khẽ gập thân.

Trong lòng dâng xúc động Hai lệ chợt tuôn ra Một phút tâm mặc niệm Đời đời nhớ ơn Cha!

Xin thắp nén hương thơm Cầu linh và chúc phúc Tên trên tấm bia mộ Luôn ở bên Bác Hồ.

16.7.2021 Tác giả: Ngô Phượng – Diềm

THĂM ĐỒNG ĐỘI

Đất nước độc lập rồi Nay tôi đến thăm anh Anh đi tóc còn xanh Lòng tôi buồn đau khổ.

Đồng chí ơi đồng chí Anh nghe tiếng tôi không? Mẹ anh lưng đã còng Ngày đêm không ngừng nhớ.

Hồi chúng ta chiến đấu Anh phơi phới trong lòng Phía trước bom đạn xấu Vẫn ca Trường Sơn Đông.

Hồi đó anh và tôi Tinh thần người lính chiến Thiếu ăn và thiếu mặc Cái chăn đắp chia đôi.

Trường Sơn thành Quảng Trị Bên nhau thời chống Mĩ Chúng ta cùng đồng đội Vượt sóng gió không thôi.

Chợt nghe vang tiếng đạn Người tôi thấy nóng ran Vội vàng quan trên dưới Áo lính máu đỏ tươi.

Tôi điên cuồng gào thét Nhanh chạy tới bên anh Anh mỉm cười rồi hét "Phải chiến thắng thay anh".

Đè nén chặt nỗi đau Đồng đội đã gục xuống Áo lính toàn màu máu Vì hòa bình mai sau.

Hỡi ơi! Người đồng chí Thương nhớ anh không thôi Tình đồng đội tri kỉ Ba lô súng một thời.

Từ giã màu áo lính Người chiến sĩ quên mình Nay chỉ còn bia mộ Hồn về bên Bác Hồ.

Cờ dân tộc phấp phới Có màu máu màu da Máu in đỏ lá cờ Da in vàng sao sáng.

06.07.2021 Tác giả: Ngô Phượng – TP Bắc Ninh

VÕ ĐẠI TƯỚNG

Anh Văn suốt đời luôn vì Đảng Bản lĩnh kiên cường thật vẻ vang Trò ưu của Bác - Võ Đại tướng Tài đức vì dân hết lòng thương.

Khắc sâu hình bóng Đại tướng ấy Tiếng thơm lừng lẫy mãi còn đây Mùa thu năm ấy Người xa khuất Đời tiếc, người thương Vị tướng tài.

Tác giả: Ngô Phượng – Diềm, 2021

 

THĂM NGHĨA TRANG HÀNG DƯƠNG

Tác giả: Nguyễn Chơn

Chiều thu cơn gió lạnh lùng Dương reo vi vút não nùng hồn hoang. Rì rào sóng biển âm vang Như lời non nước ru ngàn liệt danh.

Oán thù cao vút trời xanh Âm u đảo vắng lặng tanh bốn bề. Hồn thiêng sông núi vọng về Nơi đây ghi mãi lời thề ngàn năm.

Nơi đây địa ngục trần gian Một thời ghê rợn dã man năm nào. Lặng nghe tiếng sóng rì rào Tiếng hồn ai oán thì thào đâu đây.

Lặng thầm đi dưới hàng cây Nghĩa trang nằm đó phủ đầy cỏ hoang Nặng lòng tình nghĩa chứa chan Ơn người nằm xuống vô vàn khắc ghi. 5-7-2021

NHỚ NGÀY KỶ NIỆM

Tác giả: Nguyễn Chơn️

Ngày 27 kỷ niệm tới rồi Mọi người tưởng nhớ tới người thân thương Hồn ơi xa tận biên cương Chiến trường ngày ấy đáng thương vô cùng Nhớ ơn liệt sĩ anh hùng Hy sinh cứu nước quyết không chịu lùi Hoà bình thống nhất nước rồi Nhờ công tất cả những người ra đi Cho dù khó nhọc xá chi Tấm gương chói lọi chẳng gì nao nung Cảm ơn các vị anh hùng Cứu dân cứu nước quyết không chịu lùi Toàn dân luôn nhớ ơn người Ghi lòng tạc dạ muôn đời không quên Hương trầm đang thắp nhen lên Tịnh tâm hồi tưởng nhớ ơn suốt đời 27/7/2021

 

ĐÓN ANH VỀ

Thơ Vũ Thanh Hồng

Tiễn anh đi tuổi mười tám đôi mươi Bao sức sống của tuổi đời tươi trẻ Tiễn anh đi sức trai đang mạnh khỏe Em chạnh lòng mắt rơi lệ buồn vương

Em tiễn anh cùng đồng đội lên đường Theo tiếng gọi của quê hương ngày đó Đời chiến binh anh có đâu ngại khó Không sờn lòng gian khổ chiến trường xa

Em chờ anh ở mái ấm quê nhà Giữ chung thủy hai ta cùng chờ đợi Chiến trường, hậu phương cách xa vời vợi Vẫn một lòng em gắng đợi chờ anh

Tiễn anh đi mái tóc vẫn còn xanh Đón anh về thì tóc anh đã bạc Để lại chiến trường một phần thân xác Trong trận chống càn, anh quyết tấn công

Anh đã hiến dâng cho Đất nước non sông Cả tuổi trẻ và một phần máu thịt Nay Tổ quốc đã phồn vinh tươi đẹp Có một phần máu thịt của riêng anh

 

LÁ THƯ CHƯA GỬI

Tháng bảy về bao nỗi nhớ miên man Những kỷ niệm lại tràn về nhung nhớ Ngày anh đi còn vui cười hớn hở Hẹn trở về hết nghĩa vụ ba năm

Bức thư tay anh viết vẫn đang nằm Đáy ba lô cùng hành trang nhật ký Chưa kịp gửi vẫn còn nguyên nét chữ Con yêu à MẸ nhận đủ hành trang

Anh ra đi tuổi hai mươi vừa tròn Con Không về quê quán nghỉ ngơi Nấm mồ này khắc tên con ghi nhớ Nghĩa trang quê nhà MẸ vẫn chờ con

Tác giả: Vũ Thị Phương

 

NHỚ CHỊ NGÀY TRI ÂN

Chị nằm xuống đêm tháng hai bảy chín Giữa biên cương đến các bản đồng bào Giặc tiến vào chúng ác độc biết bao Dùng dao chém ào ào trong đêm tối

Năm bảy chín mất bao người vô tội Lũ tham tàn bành trướng với ác ma Lại ra tay tàn sát phá cửa nhà Hòng chiếm đất cả ngoài xa hải đảo

Trận địa ở Mường Khương đầy táo bạo Lính lâm trường đêm nháo nhác ngờ đâu Chúng vào sâu không tiếng động lúc đầu Chúng tàn sát hồi lâu rồi rút chạy

Chúng giết chị giữa rừng sâu suối chảy Giết bao người và bắt lấy tù binh Giữa rừng sâu chị chỉ có một mình Nơi xa thẳm tiếng ình oàng phía trước

Nay trở lại thắp nén nhang em ước Giữa bạt ngàn xào xạc tiến suối reo Chị ở đâu bên thung lũng lưng đèo Hãy chỉ dẫn nơi nào khi nằm lại

Nay tháng Bảy tháng tri ân em gửi Nén tâm nhang theo làn khói chị về Hãy mỉm cười rồi trở lại miền quê Cùng hưởng lộc ngày thương binh liệt sĩ.

SG 5.7.2021; Tác giả: Vân Hà

THÁNG BẢY YÊU THƯƠNG

Tác giả Anh Quân

Tháng bảy về với bao nỗi nhớ thương Của các anh mọi nẻo đường đất nước Đã ngã xuống bởi chiến tranh xâm lược Cho chúng ta một cuộc sống yên lành

Ở quê nhà mẹ vẫn nhớ các anh Vì đất mẹ đã hy sinh xương máu Quê hương đó với vợ hiền yêu dấu Chí anh hùng nung nấu những hờn căm

Vì nước nhà quyết đuổi giặc xâm lăng Các anh đã nằm lại nơi xứ lạ Lý tưởng ấy thật vô cùng cao cả Để cho đời thắm mãi đoá hoa tươi

Cho hôm nay em thơ lại mỉm cười Cô giáo dạy cho điểm mười trang vở Cho hoa xuân Việt nam luôn thắm nở Cho nước nhà rạng rỡ khắp năm châu

Tháng bảy này đã sắp tới mùa ngâu Tiết cuối Hạ không có màu nắng lửa Rừng trường sơn các anh nằm yên ngủ Cả cuộc đời mãi nhớ tới công anh

 

DÒNG MÁU TIÊN RỒNG

Tác giả: Tuấn Vũ

ƠN này toàn dân ta ghi nhớ NGƯỜI Việt Nam mang nợ các anh GIỮ cho trọn vẹn màu xanh TRỌN đời vì nước các anh quên mình

NON nước ta nặng tình son sắt SÔNG biển nào dày đặc chiến công TIM người chiến sĩ thành đồng ANH mang dòng máu Tiên Rồng hiển vinh

BỘ chỉ huy thuận tình thẳng tiến ĐỘI gió sương sông biển tấn công MÁU anh đổ xuống ruộng đồng HỒNG tan trong nước vẫn không sờn lòng

GỬI niềm tin chỉ mong thống nhất TRAO tấm lòng bất khuất chiến công Ơn người giữ trọn non sông Tim anh bộ đội máu hồng gửi trao.

 

TÊN ANH CÒN MÃI LƯU DANH

Xuân thu ngày ấy anh đi Đi vào lịch sử biết khi nào về Ngày đi anh đã hẹn thề Đánh tan giặc dã tình quê đón chào

Quê hương đổi mới biết bao Mà anh còn ở phương nào anh ơi Rừng sâu biển rộng đất trời Anh còn nằm lại muôn đời nhớ ơn

Chí anh nung nấu không sờn Hồn anh tôi luyện cháu con trưởng thành Trời xanh đất nước càng xanh Anh đi hoà quyện đời mình vào đây

Tương lai hậu thế sau này Nhớ anh nhớ mãi những ngày đạn bom Nén hương thành kính cháu con Nguyện hương hồn mãi vấn còn thiết tha

Độ cho con cháu nước nhà Bình an hạnh phúc hoan ca yêu đời

06/07/21 Tác giả: Nguyễn Văn Hòe

NGHĨA TRANG VÔ DANH

Chiều gần tàn em đến viếng Nghĩa trang Nhìn bia mộ xếp hàng đều chẵn lẻ Các anh đây con của bao bà mẹ Mà trải bao thế hệ nhớ muôn đời.

Hòa bình rồi nước mắt lại phải rơi Hơn bốn chục năm rồi anh đi mãi Trời tháng bẩy lại mưa tuôn dầu giãi Khói nhang bay ngào ngạt cả bầu trời.

Các anh ơi gương Oanh Liệt sáng ngời Nghe nức nở những lời ru mẹ hát Hồn theo khói hương trầm thơm tỏa ngát Anh nằm đâu bát ngát mộ điệp trùng.

Cho em xin một lần thắp nhang chung Lên hàng mộ lạnh lùng màu tinh khiết Linh thiêng lắm những tâm hồn bất diệt Vẫn âm vang Sử sách VIỆT NAM mình ...

Thơ: VŨ HÀ

Lời nhã ý hướng về 27/7

Nhớ một thời trước kia Nước mình thật thanh bình Bỗng dưng có giặc chiếm Chủ tịch Hồ Chí Minh Viết thư có đoạn viết Xin lược đoạn như sau Khi Tổ quốc lâm nguy, Giang sơn và mồ mả Đền chùa và nhà thờ Cha mẹ và họ hàng Làng mạc bị đe dọa Ai là người xung phong Để chống cự quên thù Để giữ gìn đất nước? Đó là những chiến sĩ Đã hy sinh xương máu Để bảo về đồng bào Đồng chí bị ốm yếu Vì thế, Tổ quốc ta Phải biết ơn giúp đỡ Người con anh dũng ấy. Nước ta giờ thanh bình Không còn giặc xâm xưa Nhưng vẫn căng chống dịch Em cô rô na kia Nước mình bình tĩnh lắm Mong mọi người hưởng ứng Để tưởng niệm khắc ghi Ngày thương binh liệt sĩ Ban pháp học chấm com Dự kiến ra số báo Mong các nhà thi sĩ Người người yêu mến thơ Góp sức cho một vài Nội dung: “Kỷ niệm ngày Thương binh và liệt sĩ” Những bài thơ mới viết Chưa đăng sách báo nào Bài viết hoàn thành xong Gửi về qua email Thichquanghop@ gmail và chấm com Dự kiến đăng trước ngày 27 tháng 7 này Từng giờ phút người mong Từng câu thơ ý thơ Bài thơ của thi sĩ Gửi về ban biên tập Cuối lời của lời mời Chúc nhà thơ yêu thơ Thân khoẻ vui phơi phới Thơ người quả vàng ươm Tặng cho ngày không quên Liệt sĩ được siêu thăng Thân nhân binh an lòng Góp phần đoàn kết dân Vượt qua muôn vàn khó Đất nước ta thắng dịch Cả nước mình hoan hô.

5.7.21 Thích Quảng Hợp

Hơi thở được ban từ thanhan

Em có đẹp từ trong cho chính thân này! Đựơc sum vầy như ngày hội Rằm riêng Được dưng dưng như ngày Cha đến Trắng tinh khôi dù màu đời đang chuyển xám Thân quện trắng đen giữ dòng đời chuyển tối Để một lần đựơc nguyện giữ mãi trắng hồi sinh Một lần được Cha chỉ mắng, hạnh phúc của kiên trì đựơc thức dậy Em được trong <Trắng > mầu< Đen> tan dần nhờ vì con được hít thở !

Atacama Arya, 6.7.2021

Nghĩa trang quê nhà...

Đã bao năm tôi vẫn tìm về Ngày đồng đội anh em mình đó Dưới tượng đài khắc ghi dòng chữ Tổ Quốc Ghi Công mà lòng ngấn lệ Bỗng òa lên khóc gọi bạn ơi! Dẫu biết rằng bạn chẳng ở đây Nơi bạn tôi nằm là chiến trường B khốc liệt Và nắm xương gầy cũng chẳng biết ở nơi mô Chỉ biết rằng bảy hai Nhâm Tý lưu danh thiên sử Bao đồng đội vùi sâu vào đất Thà quyết tử cho tổ quốc quyết sinh Thủy hùng ơi có nghe lời bạn gọi Duy lợi ơi sao không thấy trả lời Mười chín đôi mươi tuổi đời khờ khạo Chắc bọn mày chẳng biết trái cấm là chi Đất nâu kia nằm là lạnh lắm Sao mình gọi không ai lên tiếng Nước non mình tiếng súng vẫn chưa yên Gạt nước mắt tôi xông lên phía trước Để quyết một lòng cho tổ quốc quyết sinh Ngày chiến thắng cũng là ngây tôi rời ngũ Bởi chọn đời ly biệt đôi chân Chiến tranh giờ đã lùi xa theo năm tháng Nhớ đồng đội tôi chỉ biết về đây Nhờ đôi bánh xe lăn tình nghĩa Đến nghĩa trang nhà khóc gọi đồng đội xưa Nhờ linh hồn các anh các chị nằm đây Có linh thiêng thì hiển linh trứng dám Chuyển lời em tìm bạn chiến trường B....

Nguyễn Thưởng 6-7- 2021

Hình bóng mẹ nơi quê * Tôi trả lại tuổi thơ nơi cánh võng Cánh cò bay thấp thoáng khúc ca dao Mẹ lặn lội trên cánh đồng quê cũ Tiếng ếch kêu ướt đẫm trận mưa rào Tôi trả lại tuổi thơ dại khờ đó Quả khế chua đánh đùm cùng quả ngọt Đú giữa trưa hè vằng trán đẫm mồ hôi

6.7.2021 Tác giả Trần Văn Hiểu, Thuỷ Nguyên, TP Hải Phòng

THÁNG BẢY MÙA THU

Tác giả: Nghiêm Thị Châu Loan

Cứ Tháng bảy mùa thu buồn xao xác Lá rơi đầy đau nhói bước em qua Luyến thương ơi nước mắt cứ nhạt nhòa Con đường ấy dấu chân người chiến sĩ

Anh có biết những tâm hồn bình dị Chiều thu buồn những ý nghĩ chờ trông Mẹ thân yêu con giữ mãi trong lòng Hình ảnh ấy trong con cùng đồng đội

Vào tháng bảy cũng là ngày xá tội Như dấu son tiếp nối bước anh hùng Những con người vì nước tỏ lòng trung Luôn tranh đấu cho hòa bình độc lập

Em lặng lẽ đi tìm trong tấp nập Tìm quay về để thắp một nén nhang Trên tấm bia rực rỡ ánh sao vàng Trong khúc nhạc vang lên hồn tử sĩ

Các anh cứ nằm nơi này yên nghỉ Hàng dương ru như tiếng mẹ thuở nào Biển và trời sóng vẫn vỗ xôn xao Lời cảm tạ xin nghiêng mình kính cẩn

HN 5.7.2021 Mrs Khoảng Lặng Thành Nam

NHỚ ƠN ANH HÙNG LIỆT Sĩ

Thời bình thắp nén nhang thơm Hôm nay hai bẩy, nhớ ơn anh hùng Quên mình chiến đấu hi sinh Tôi còn anh mất nghĩa tình bền lâu.

Anh đi đánh giặc tuyến đầu Bom rơi đạn lạc rừng sâu chẳng màng Khó khăn gian khổ nằm hang Màn trời chiếu đất anh càng quyết tâm.

Cho dù khoét núi đào hầm Mưa dầm cơm vắt máu thâm tím người Đôi môi anh vẫn mỉm cười Hồn nhiên rạng rỡ khuôn tươi thỏa lòng.

Bình yên đất nước anh mong Không còn bóng giặc đánh xong khải hoàn Nhưng rồi bom gào xé toang Cánh rừng bốc cháy, suối vàng hồn anh

Thân người chiến sỹ tan tành Nhặt từng sương thịt gom anh bó vào Cúi đầu ngả mũ kính chào Rưng rưng nước mắt tự hào Việt Nam.

Tác giả: Bay Tran Thang

NHỚ NGÀY KỶ NIỆM

Sắp đến ngày hai bảy tháng bảy Sao lòng tôi áy náy quá đi Đã nghe thu gọi nhớ gì Thương binh liệt sĩ khắc ghi tượng đài

Cho đất nước ngày mai tươi sáng Lá cờ bay ơn Đảng Bác hồ Các anh áo vải ba lô Tay cầm gươm súng xông vô giệt thù

Hồn các anh ngàn thu an nghỉ Máu các anh đỏ ví lá cờ Hôm nay em viết lời thơ Anh hùng liệt sĩ từng giờ sử ghi.

Tác giả: Nguyễn Mai

Tiếng Rao Đêm!

Tác giả: Phạm Lê Huân

Hồ phẳng lặng êm đềm xanh xanh biếc, Bánh còn nhiều mắt liếc bỗng chơi vơi, Đêm về khuya sương phủ gió lả lơi, " Ai bánh khúc " tiếng rao vang khắp phố!

Sao lấp lánh chập chờn lời rao cố, Người lính già làm bố mấy đứa con, Đêm càng khuya càng mệt sức đâu còn, " Ơ bánh khúc " tiếng rao nghe nghèn nghẹn!

Tiền trợ cấp, lương hưu đều vẻn vẹn, Khoản thương binh đúng hẹn đến lấy ngay, Nhiều miệng ăn vất vả lo tối ngày, " Đây bánh khúc " tiếng rao nghe tan biến!

Người lính cựu bơ phờ nhưng vẫn tiến, Tuổi thanh xuân cống hiến ở chiến trường, Được tri ân trao tặng nhà tình thương, " Bánh khúc ơ " tiếng rao nghe mực thước!

Bán bánh khúc mưu sinh chân dấn bước, Trời hửng đông non nước áng phù vân, Gà gáy vang rộn rã vọng xa gần, " Bánh khúc đây " tiếng rao nghe láng máng!

Bình minh ló tương lai mong tươi sáng, Con trưởng thành cáng đáng được mẹ cha, Nghĩ tới đây nét mặt rạng như hoa, " Ai bánh khúc " tiếng rao nghe bay bổng!

HN 7.20.21.

THƯ EM Ở HẬU PHƯƠNG

Em gửi anh một lá thư quê nhà Nơi hải đảo thiết tha tim em gọi Anh thương ơi lòng em như muốn nói Hãy giữ gìn bờ cõi của quê hương

Em nhớ anh hôm ấy đã lên đường Xa quê hương bao tình thương gìn giữ Nơi đảo xa anh chế ngự quân thù

Thương anh nhiều anh gìn giữ mùa Thu Nghe tiếng hát và lời ru của mẹ Tiếng nghẹn nấc thửa xưa từ em bé Khóc đêm trường mà nghe xé màn đêm

Đến hôm nay nghe lời ru êm đềm Vang vọng mãi mới một nền hạnh phúc Ôi Tổ Quốc ngàn đời đã vun đúc Đất nước này ta túc trực ngàn năm.

6//7//2021; Lưu bút Thuý Dương

NGƯỜI CỰU CHIẾN BINH

Anh là người cựu chiến binh Anh luôn sống rất nghĩa tình ở quê Anh từ mặt trận trở về Vết thương đeo bám... không hề kêu ca.

Bao năm sống ở quê nhà Tham gia công tác được bà con yêu Nhà anh còn thiếu thốn nhiều Không bao giờ dám làm liều với dân.

Anh thường sống rất bình dân Vì làng, vì xóm không cần của riêng Lời thề thuở trước vẫn thiêng Những người cơ hội đều kiềng anh ngay.

Chúc anh mạnh khỏe hằng ngày Đem công sức nhỏ dựng xây quê nhà.

Ngày 6/7/2021 Tác giả: Nguyễn Diễm

NHỚ ĐỒNG ĐỘI (Nhân ngày thương binh liệt sĩ Kỉ niệm 42 năm chiến tranh bảo vệ biên giới 17/2/1979 Xin đăng bài thơ nhớ về đồng đội tôi)

Thế là đã bốn hai năm Mùa xuân biên giới bạn nằm nơi đây Nhớ ngày mười bẩy tháng hai Máu xương đã đổ chiều dài biên cương.

Hôm nay thăm lại chiến trường Bồi hồi xúc động niềm thương dâng trào Thắp nén hương nấc nghẹn ngào Chiến trường đây bạn tôi nằm nơi đâu.

Mịt mù chỉ thấy rừng sâu Thịt xương hóa núi hóa sông hóa rừng Đắp ngôi mộ gió tỏ lòng Mùi hương trầm ngát bạn mừng về đây.

Vui cùng đón tết xuân này Phiêu diêu rừng núi xe mây bạn về Giao thừa vẫn hát say mê Vẫn mừng xuân mới đã về quê hương.

Hoa mua nở trắng biên cương Màu xanh lại thắm chiến trường năm xưa.

Thơ Ngọc Diệp

TƯỞNG NIỆM

Tác giả: Hồ Sỹ Thạch

Nữa thế kỷ qua đi rồi xa lắm Quân đội ta những năm tháng tư hào Trăm trận đánh được ghi vào trang sử Bạn của tôi còn chốt giữ tuyến đầu

Vẫn nguyên vẹn sắc màu người lính Ở một nơi đang cố định từ lâu Cũng đã từng vượt đầu cầu đánh trận Tâm trong sáng không vướng bận gian lao

Trên chốt địch xả đạn vào đội ngũ Thật không may bạn ta rủ bị thương Nơi mặt trận không thể lường sống chết Thế rồi là anh oanh liệt hy sinh

Đáng tiếc quá chúng mình đành cách biệt Máy mươi năm gia giết những nhớ mong Vẫn giữ ở trong lòng thương tiếc nối Luôn cầu mong đồng đội nghỉ yên bình

Còn nhiều bạn là thương binh mất sức Nhưng hãy còn lại chút lực trên đời Đang tồn tại ôn những lời trăng trối Mà lại còn chưa làm nổi việc mong

Lòng khắc khoải dâng hương hoa tưởng niệm Đồng đội ơi ứng nghiệm hưởng thương phần Được bao người đến tri ân tưởng niệm Chúc hương hồn nơi tưởng tượng yên lành.

ĐỒNG ĐỘI ƠI

(Xin được đăng ký giao lưu. Rất mong chủ bút phê duyệt)

Qua rồi hơn bốn mươi năm Không biết đồng đội đang nằm ở đâu Anh ở nơi chốn rừng sâu Hay bên bờ suối buồn rầu nhớ thương

Bao người thân ở quê hương Ngày mong đêm nhớ vấn vương tơ lòng Biết bao người vợ thủy chung Một lòng đứng vậy thờ chồng nuôi con

Biết bao bà mẹ héo mòn Chỉ vì nỗi nhớ thương con mỗi ngày Thân già sức yếu hao gầy Ngồi ôm di ảnh lòng đầy đớn đau

Ước gì có được phép màu Con và mẹ được gặp nhau lúc này Bõ công mong đợi bao ngày Để mẹ nhắm mắt buông tay thỏa lòng

Trời cao ơi có thấu không? Tấm lòng mẫu tử mênh mông nhường nào.

Vĩnh Phúc ngày 9/7/2020 Tác giả: Phạm Đông

GIẤC NGỦ BẠN TÔI

Không đánh nữa bạn tôi đi nằm ngủ Đã ba ngày quần lộn lũ Khuyển Ưng Kèn sừng dê điệu nhạc của thú rừng Chúng đông quá, nhưng đừng mong khuất phục.

Tiếng tả tả xoáy sâu vào lồng ngực Đất mẹ mình sao mất được bạn ơi Giặc tràn lên pháo đạn nổ xé trời Thôi đành vậy hãy nghỉ ngơi mặc tớ.

Bạn dính mảnh khi xoay người ra đỡ Đồng đội bên mà bạn nỡ buông sao? Vừa mới đây còn thét: “Đất của tao Quân giặc cướp bọn bay vào sẽ chết”!

Không thể mất, dẫu chỉ là tấc đất Tất cả thề phải quyết giữ không lui Bạn ngã rồi khí thế càng sục sôi Nén chặt đau thương dù rơi hàng lệ.

Mắt dẫu nhắm, còn giữ nguyên tư thế Súng chẳng rời quyết bảo vệ quê hương Mấy mươi năm nay trở lại đời thường Vẫn gửi trọn tình thương nơi bạn ngủ.

Tác giả: Trần Thanh Minh.

CỨ NGỦ ĐI ANH

Thơ: Lý Đắc Đạo

Anh đã tòng quân ngày cuối đông Vợ hiền đỏ mắt tiễn đưa chồng Con thơ lững thững tìm cha mãi Khắp ngõ ngoài sân tận cánh đồng

Thu qua xuân đến lại hè sang Tựa cửa chờ anh trở lại làng Nỗi nhớ dâng tràn lên khóe mắt Năm canh giấc ngủ cứ mơ màng

Mòn mỏi trông xa lại ngó gần Tin chàng biền biệt dạ bâng khuâng Con trai cũng đã dần khôn lớn Sao chẳng thăm nhà hỡi tình quân?

Trời càng giá lạnh cuối mùa đông Chợt có người sang báo tin chồng Tử trận chiến trường khi chống địch Hy sinh anh dũng giữa miền trung

Nghe tin chồng "mất " chẳng hiểu sao Tôi chẳng hề rơi giọt lệ nào Có lẽ bấy lâu dòng lệ chảy Khô nguồn nước mắt đã xanh xao

Biết bao ngày tháng đã dần trôi Anh trở về đây giữa núi đồi Cứ ngủ cho say đừng lo lắng Em và con nhỏ cạnh anh thôi

 

ANH LÀ LIỆT SĨ

Tác giả Nguyễn Doanh

Ngày đi mái tóc còn xanh Thân hình cường tráng, anh thành chiến binh Đánh xâm lược, giữ thanh bình Làm cho đất nước quê mình an vui

Phút chia tay thật ngậm ngùi Nghẹn lòng chẳng nói những lời thương yêu Xa anh muốn nói đôi điều Dẫu xa đừng để tình yêu đượm sầu

Thời gian thấm thoát trôi mau Bốn mươi năm lẻ trầu cau non già Đất nước vang khúc hoàn ca Đón con chiến thắng về nhà mừng vui

Anh không về, thấy ngậm ngùi Trong em mãi nhớ những lời anh ghi Xả thân vì nước sá chi Làm trai cho xứng lúc khi sống còn

Tổ quốc ghi dấu mốc son Quên thân vì nước mãi tồn tự do Ngàn năm đất nước tôn thờ Công ơn liệt sĩ câu thơ ca hoài.

GIỌT LỆ TRONG CHIẾN TRANH

Tác giả: Thế Dân

Giọt lệ sầu vẫn đọng mãi trong tim Ngày đêm đau đáu tìm về nơi ấy Trận đánh diễn ra ngay trong bãi sậy Đồng đội tôi đã ngã xuống nơi này

Hai đứa chúng tôi tay xiết chặt tay Ôm lấy nhau lệ rơi như con trẻ Anh cố gồng lên như mình còn khỏe Chiến thắng về anh chăm mẹ giúp tôi

Mắt anh sáng lên như ánh sao trời Miệng nở nụ cười như lời vĩnh biệt Cho dù chiến tranh vẫn còn ác liệt Giữ niềm tin là quyết định cuối cùng 2021

MÙA XUÂN CHO CHA (Kính tặng hương hồn Liệt sỹ Trịnh Khắc Sơ Hy sinh tại Mặt trận Quảng Trị mùa xuân 1968)

Xuân trước con đến Đông Hà Xuân nay trở lại quê nhà thân thương. Con đi lần bước trên đường Nơi Cha chiến đấu chiến trường năm xưa.

Quảng Trị dầu dãi nắng mưa Nắm xương gửi đất mà chưa thoả lòng. Cầu Trời, khấn Phật con mong Hồn Cha siêu thoát giữa vòng trần ai.

Núi cao biển rộng sông dài Cưỡi mây về gió xứng trai chiến trường. Tấm lòng nhân ái yêu thương Linh thiêng phù hộ bước đường con đi.

Tình Cha, con mãi khắc ghi Vun trồng hạnh phúc, quản gì gian lao. Xuân về thắm đỏ hoa Đào Nhớ lời bài hát hôm nào gọi Cha...

Cứ mong phía cuối rừng xa Lung linh ánh lửa chói loà bừng lên!

Tác giả: MĐN.

NÉN HƯƠNG THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ!

Tôi về thắp một nén hương Thắp mồ tập thể chiến trường năm xưa Rì rào cây lá đong đưa Ru anh bộ đội ...sớm trưa một thời

Nhớ ngày bom pháo vang trời Xẻ toang Cam Lộ, cắt rời Vĩnh Linh Thành cổ oằn oại tiêu sinh Dòng sông Thạch Hãn điêu linh nhuốm sầu

Trái tim cả nước úa nhàu Tóc tang ly biệt, đớn đau ngất trời Hôm nay Tổ quốc yên rồi Tấm gương anh mãi rạng ngời kiên trung

Bích La mõ nhịp, chuông rung Hoa đăng xuôi nước ung dung lượn lờ Bi ai lệ ngập vần thơ Chắp tay khấn nguyện bên bờ sông xưa

Các anh hồn đã an chưa? Tiếc thương biết nói cho vừa trong tôi

Sơn Tây: 07/07/2021 PHÙNG THỊ LÀNH

VỀ ĐI CÁC ANH CẢ NƯỚC VẪN ĐANG CHỜ

Về đi anh! Về xóm nhỏ quê mình Đừng im lặng chỉ mình anh ở đó Nơi lạnh lẽo hay sắc trời nắng đỏ Gió bạt ngàn hoặc mưa đổ triền miên

Bốn sáu năm Nam Bắc đã nối liền Nơi quê mẹ người hiền xưa vẫn ngóng Mùa cuối Hạ trời vẫn còn nắng bỏng Mưa ngâu về nổi bong bóng ngoài sân

Khói hương thơm mẹ thắp gọi bao lần Mẹ ngồi đó mắt nhìn làn khói toả Trong sâu thẳm nghẹn ngào từ đáy dạ Con yêu à! Con đang ở nơi đâu

Dù phương xa mẹ luôn vẫn nguyện cầu Theo đồng đội cùng nhau về con nhé Ngày hai bảy! Ngày thương binh Liệt sĩ Chắp hai tay ôm con mẹ vào lòng

Bao nỗi niềm ẩn sâu kín bên trong Thời gian cứ trôi cùng theo năm tháng Nay trỗi dậy nhìn khói bay bảng lảng Mắt lệ nhoà chạng vạng dáng mẹ xưa

Về đi thôi! Mẹ mong mỏi từng giờ Đừng để mẹ ngồi thẫn thờ chờ đợi Cùng đồng đội hãy trở về nói với Chỗ con nằm nơi đó bởi rất xa.

ĐKC, 8.7.2021 Tác giả: Vân Hà

MỜI BẠN VỀ THĂM QUẢNG TRỊ QUÊ TÔI

Tác giả: Quang Trụ

Mời bạn về thăm Quảng Trị quê tôi Nơi miền đất lắm núi, đồi, sông, suối Nơi miền quê tạc ghi dày tên tuổi Liệt sỹ anh hùng đánh đuổi xâm lăng.

Về Thành Cổ ta cùng nhau tới thăm Sông Thạch hãn các anh nằm nong đáy Thả bè trầm nguyện dòng sông ngưng chảy Để các anh yên nghỉ giấc ngàn thu.

Ta ngược lên thăm vùng núi chiến khu Đất Ba Lòng dày sương mù che chở Kính cẩn nghiêng mình ấm tình một thuở Hai cuộc chiến tranh nức nở sử ghi.

Về nghĩa trang Trường sơn nhẹ bước đi Thắp nén trầm hương tri ân liệt sỹ Chẳng tiếc máu xương đánh đuổi giặc đi Đất anh hùng của thế kỷ hai mươi.

Ta về thăm Vĩnh linh đẹp rạng ngời Di tích lịch sử ngàn đời ghi nhớ Cầu bảy nhịp, cờ Hiền lương còn đó Tượng đài hoà bình trong gió hiên ngang.

Quảng trị quê tôi đổi mới khang trang Di tích lịch sử nay Làng du lịch Khách thăm quan mến say lòng yêu thích Tình mặn nồng mời bạn ghé về thăm!

Gia Lai, 7.7.2021

CHIẾN TRANH

Một thời đỏ lửa chiến tranh. Bảo vệ tổ quốc các anh không về. Mẹ quê nước mắt tràn trề. Vợ con anh cũng não nề ruột gan.

Thương anh lòng mãi chứa chan. Hai bẩy tháng bảy ruột gan tím bầm. Thương con lòng mẹ âm thầm. Nhớ chồng muôn thuở trong tâm ngậm ngùi.

Hằng đêm dấu lệ sụt sùi. Âm thầm chịu đựng bùi ngùi thương đau. Chỉ mong ngày tháng trôi mau. Để mẹ chờ đợi mai sau bùi ngùi.

Thương chồng xuân để chôn vùi. Trong lòng chỉ biết ngậm ngùi đau thương. Chiến tranh để lại tai ương. Nhiều người tan xác thịt xương chẳng còn.

Các anh nặng nghĩa tình tròn. Ra đi là để nước còn màu xanh. Mấy đời ai thích chiến tranh. Nhưng vì đất nước các anh quên mình.

Để nay đất nước hoà bình Mọi người no ấm tâm tình nhớ anh. Cũng vì đất nước chiến tranh Cho nên anh phải cỏ xanh nấm mồ.

Tien Do. 08-07-2021

Tháng 7 nhiều nổi buồn thương của người lính chiến... Nhiều mất mát giận hờn bởi chiến tranh... Toi viết bài thơ tặng cho các gia đình , các mẹ , các chị có những người con mãi mãi không về... Đặc biệt với nghĩa cử cao đẹp của anh em chi hội 5 nghĩa tình đồng đội trong chiến dịch đón hài cốt liệt sỹ về quê hương...

THÁNG 7 ... VIẾT CHO NGƯỜI NẰM LẠI...

Đồi thông reo, gió ngàn reo. Tiếng khóc nấc nghẹn ngào, chua xót... Người con gái tóc đã màu mây bạc. Cầm nén nhang run run, trước mộ chồng... Anh ơi... Đất nước hết chiến tranh. Mẹ con em đón anh về quê nhé Bao năm rồi, bão giông, dâu bể... Em vẫn vuông tròn, đạo nghĩa chờ anh...! Chút hy vọng mong manh. Vững lòng tin em vẫn chờ, vẫn đợi... Chiến trường xa bom cày, đạn xối... Mẹ con em không còn anh... Nước mắt nghẹn ngào... Lời thề chung thủy gửi trao Nuôi con lớn khôn ... Chờ anh ngày chiến thắng.. 42 năm trôi qua, em đã thành "bà nội" Nay mẹ con em xin được đón anh về Cô gái ngày xưa ôm nỗi đợi chờ. Xin được ôm hình hài anh lần cuối ... Nước mắt em lại rơi... Anh có hay anh hỡi...! Đạo nghĩa vợ chồng.. .Chờ em nhé "kiếp sau " . Con, cháu anh đang nức nở nghẹn ngào... Trắng khăn tang chưa một lần biết mặt. Cuộc đời này còn đau thương chồng chất. Tháng 7 về... Riêng em vẫn cô đơn Anh ơi... Con cháu mình giờ đã lớn khôn. Con của chúng mình cũng là chiến sỹ...! Năm tháng đi qua đời người dâu bể... Khúc quân hành xin tiếp bước cha anh. Mãi đẹp tươi tổ quốc phồn vinh!

X. Tuý...7/2017

CHIẾN TRANH ĐÃ QUA

Tác giả: Nguyễn Văn Thể

Chiến tranh thì đã qua rồi Mà bao đau đớn biết hồi nào nguôi Bao nhiêu nước mắt ngậm ngùi Có người ngã xuống xác vùi nơi đâu

Để bao bà mẹ âu sầu Từng ngày trông ngóng dãi dầu sớm hôm Vợ con ngày tháng cúng cơm Nguyện cầu khấn vái nhang thơm mỗi ngày

Bao nhiêu nước mắt vơi đầy Chảy theo năm tháng dạn dày thời gian Chiến tranh vất vả trăm lần Mà sao đi mãi bước chân chẳng về

Thật là cuộc chiến ác ghê Đổ bao xương máu mang về tự do Bây giờ cuộc sống ấm no Thương binh liệt sĩ công to đời đời

Luôn luôn toả sáng rạng ngời Nhớ ngày kỷ niệm lệ rơi nghẹn ngào.

ANH HÙNG LIỆT SĨ VÕ THỊ SÁU

Tác giả Lê Phong

Vùng đất đỏ quê hương người con gái Tuổi thiếu niên ôm mãi mối hận thù Cách mạng về người quyết định vào khu Để chiến đấu diệt thù cho đất nước

Ngày hôm ấy chị xông lên phía trước Diệt Việt gian Cả Suốt và Cả Đay Lập chiến công lừng lẫy đến ngày nay Xác quân Pháp phơi bày trên đất đỏ

Chị bị bắt vào cuối năm hôm đó Lê Ki Ma trước ngõ rụng hoa đầy Chịu cực hình thân xác bị đoạ đày Chị nhất quyết không khai dù một chữ

Người dân Việt bàng hoàng nghe tin dữ Bọn thực dân đã xử án tử hình Dù tuổi người chỉ mười bảy kiên trinh Võ Thị Sáu hy sinh ngoài Côn Đảo

Chị nằm đó bên hàng dương êm ả Nắng chiều thu đã ngả ánh buông mành Nước Việt Nam mãi mãi khắc sử xanh Võ Thị Sáu nữ anh hùng liệt sĩ.

Đuốc Vàng

17.6.2021 Tác giả: Thích Quảng Hợp

* Lần đầu viết thơ đăng Trên pháp học thăng bằng Quảng bá tấm gương sáng Hi sinh cho nước rạng Tổ quốc ghi công anh Bằng tấm lòng chân thành Gắng khép những đau thương Xây dựng nước hùng cường Để người từng ngã xuống Không phí hoài lý tưởng Người khuất và người còn Luôn gìn giữ tình thương Không giặc nào phá nổi Viết những câu không đổi Thắp đuốc kính gương vàng Sáng sử Việt quê hương.

Thăm Anh

Tác giả: Nguyễn Thuần - Diềm

Nắng tháng bảy thắm vàng từng trang sử Cờ vẫn tung bay khi anh đã nghỉ ngơi Quá khứ giữ anh với cả đời tuỏi trẻ Bia đá kia lưu mãi tuổi xuân xanh, Tôi đến bên anh với màu áo xanh hy vọng Dọn cỏ xanh sạch mãi chốn anh về Anh yên giấc trong lời ru đất mẹ Khúc hùng ca anh viết sống ngàn thu… 16/072021

NGÓNG CON

Mắt đã già nua lưng còng ngồi tựa cửa Mẹ ngóng chờ mãi con trai vẫn chưa về Nào ai biết đâu giặc cướp con của mẹ Để giờ chỉ còn bóng già thật đơn sơ

Con ơi thân già mình mẹ nhà heo hút Nỗi mất mát này sao mẹ chịu được đây Con đi còn nói mẹ ơi đợi con về Nhưng tất cả rồi chỉ là những u mê

Đĩa rau muống này, bát cà muối còn đây Mắt ngước ban thờ nhang khói nhẹ bay bay Con ăn đi nhé! Cho mẹ bớt mòn mỏi Trong tim mẹ này con mẹ vẫn in đây.

Tác giả: Phượng Ngô – TP Bắc Ninh, 17/07/2021

 

Hướng Về Các Anh Linh Liệt Sĩ

Hướng về ngày thương binh liệt sĩ Bao nhà thơ không quản mệt nhoài Vì lý tưởng bao người ngã xuống Dẹp giặc xong, trả lại hòa bình

Nâng bút ý lòng đầy sự sống Ngợi Đảng ta, Phật giáo đồng hành Tuyên dương người, phê bình lầm lỗi Mượn cam lồ sửa sạch vết tanh

Anh ra đi chưa kịp lời gì Chào gia đình, thân sơ bè bạn Chuyện đã qua nói lại làm chi Cho thân tâm thững thờ mỏi mệt

Ngày liệt sĩ là ngày cao quý Nhớ về người chúc thực tinh anh Cơm canh ngon, nén hương nước mát Biến thực rồi, pháp thiện mời anh

Những câu thơ nhắc giặc tỉnh lòng Không gây chiến xâm lăng gì nữa Quay về quê xây dựng xóm làng Để đất nước thanh bình mãi mãi.

Mượn Kệ Kinh lời vàng của Phật khép bài: “Nguyện đem công đức này Hướng về khắp tất cả Đệ tử và chúng sinh Đều trọn thành Phật đạo”.

Cuối cùng xin cảm ơn các nhà thơ, tri thức, phật tử, Quý vị đã cùng cộng tác gửi bài nhân kỷ niệm Ngày thương binh liệt sĩ 27/7 năm nay. Nguyện cầu Phật gia hộ Quý vị và gia đình an lạc, mọi sự cát tường hanh thông như ý.

Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật tác đại chứng minh!