Giáo lý - Kinh sách

Ngũ uẩn - Hiểu để tỉnh thức và giác ngộ chân lý cuộc đời
Ngũ uẩn (Pañcakkhandha trong tiếng Pali, 五蘊 trong Hán-Việt) là một trong những giáo lý quan trọng nhất của Phật giáo, giúp con người nhận ra bản chất thật sự của chính mình và thế giới xung quanh.
-
Ngũ uẩn - Hiểu để tỉnh thức và giác ngộ chân lý cuộc đời
Ngũ uẩn (Pañcakkhandha trong tiếng Pali, 五蘊 trong Hán-Việt) là một trong những giáo lý quan trọng nhất của Phật giáo, giúp con người nhận ra bản chất thật sự của chính mình và thế giới xung quanh.
-
Những điểm tương đồng và khác biệt giữa kinh Chuyển Pháp Luân và kinh Đại Bát Niết Bàn
Kinh Chuyển Pháp Luân và Kinh Đại Bát Niết Bàn đều có ý nghĩa nền tảng trong Phật giáo, mỗi bài kinh đảm nhiệm một vai trò quan trọng trong sự hình thành và bảo tồn giáo pháp.
-
Đoạn trừ phiền não bằng cách thực hành Tâm Quán Niệm Xứ (Citanupassana)
Để vượt qua phiền não và thoát khỏi nguy hiểm đau khổ, tránh được những ác nghiệp xuất phát từ thân, khẩu và ý thì cần thực hành thiền Vipassanā, để có thể an trú trong hạnh phúc thực sự.
-
Tu để quán chiếu sự không có tự tính chứ không phải để thay đổi tự tính
Khổ đau không phải do cảnh, vì nếu do cảnh thì cảnh vô tri có tự tính là khổ đau; khổ đau không phải do tâm, vì nếu thế tâm cụ thể có bản ngã là khổ đau; nếu thật như vậy, tu không giải quyết được vấn đề.
-
Tam độc như cây có nhựa
Người đã hoàn toàn đoạn tận thì đối tượng nào cũng thế, bình đẳng như nhau, như cái cây đã khô héo, chặt nhỏ, chặt nhiều hay chặt đứt, chặt bằng cái gì cũng như nhau, cũng không tìm được ra nhựa cây.
-
Nhàm chán, ly tham, đoạn diệt tương thích với Niết bàn
Trí tuệ chân thật không đến từ lòng tin, sự ưa thích, việc nghe giảng, suy tư về phương pháp hay tranh luận biện giải, mà đến từ chính sự trực nhận thực tại bằng chính trí.
-
Tâm kinh - chìa khóa giải thoát và an lạc trong cuộc sống
Triết lý “tính không” mà Tâm kinh truyền tải không chỉ giúp mọi người thấu hiểu bản chất duyên khởi của vạn pháp, mà còn phá tan gốc rễ của mọi chấp chước và vô minh - nguồn cội của khổ đau và phiền não.
-
Hộ trì phạm hạnh là nền tảng của con đường giải thoát
Một người không hộ trì các căn, không tiết độ ăn uống, không chú tâm tỉnh giác, sẽ thật phi lý khi có thể sống trọn đời thanh tịnh với phạm hạnh. Cũng giống như một chiếc bè trên dòng nước xiết muốn đi ngược chiều dòng nước, mà không có người lái bè
-
Đi đến tận cùng thế giới này không chấm dứt khổ đau
"Tận cùng thế giới" không phải là đi tới biên giới vật lý của trái đất hay vũ trụ, mà phải hiểu là sự kết thúc của thế giới kinh nghiệm chủ quan này. Thế giới chấm dứt khi sáu thức không được khởi sinh, không tạo tác, không gây ra các nhân thiện, ác
-
Địa Tạng bổn nguyện (phần cuối)
Đối trước bảo tượng chư Phật Bồ tát, La Hán, Thánh hiền chí thành là một hiện tượng tín ngưỡng bước đầu đi vào tâm linh để chuyển hóa mọi tạp niệm, mọi nghiệp thức.
-
Sự sụp đổ của ngoại đạo và điều kiện để một Giáo pháp trường tồn
Kinh Thanh Tịnh không chỉ là một bài pháp nhấn mạnh sự thanh tịnh của giáo pháp, mà còn là một bản chỉ nam giúp hành giả và cộng đồng Phật giáo gìn giữ Chính pháp qua nhiều thế hệ.
-
Sống độc cư khác với sự cô độc
Triết lý về độc cư trong Phật giáo không đơn thuần là sự tách biệt về mặt không gian mà quan trọng hơn, đó là trạng thái nội tâm thoát ly khỏi mọi ràng buộc của tham, sân, si.
-
Địa Tạng bổn nguyện (P.4)
Một đại nguyện khởi lên làm rung động nguồn sáng thánh thiện, tâm nguyện được nâng cao, sinh tâm hoan hỷ, độ lượng tiến đến tầng sóng cao và thanh; khởi tâm tiêu cực đen tối, tội lỗi sẽ tương ứng với nguồn năng lượng thấp và ô trược khổ đau.
-
Mối tương quan trong Ngũ uẩn và Thập nhị nhân duyên
Ngũ uẩn là cái thấy hiện tại, giải thích cách các pháp sinh khởi và diệt mất ngay trong đời sống có thể quan sát và chiêm nghiêm được. Thập nhị nhân duyên là cái thấy xuyên thời gian, giải thích vòng sinh tử và tái sinh qua nhiều đời.
-
Địa Tạng bổn nguyện (P.3)
Theo luật nhân quả, phước ai nấy hưởng, tội ai nấy chịu, với lập nguyện của tiền thân Ngài như vậy có ngược với luật nhân quả?
-
Sự cung kính, danh vọng là chướng ngại cho người tu hành
Ngay cả những người từng có tâm chân thật, không nói dối, cũng dễ bị lợi đắc, cung kính, danh vọng làm thay đổi ý nguyện tu hành. Từ chỗ không cố ý nói láo, họ sẵn sàng nói dối để bảo vệ danh tiếng và có thêm nhiều lợi ích cho mình.
-
Luận giải bài kinh "Thịt đứa con"
"Rồi hai vợ chồng ấy giết đứa con một, khả ái, dễ thương ấy, làm thịt khô và thịt ướp, ăn thịt người con và vượt qua vùng hoang vu còn lại ấy. Họ vừa ăn thịt con, vừa đập ngực (than khóc): "Đứa con một ở đâu? Đứa con một ở đâu?"
-
Khổ uẩn tập khởi và khổ uẩn diệt trừ
Lời Thế Tôn được ghi chép trong Tương ưng bộ kinh, không nói rằng: Khổ là do mình, do người, hay không có, không thấy khổ. Kinh dạy biết như chân như thật, "khổ do duyên xúc", và khổ uẩn được tập khởi bởi vòng nhân duyên tương ưng với nhau.
-
Địa Tạng bổn nguyện (Phần 2)
Địa Tạng Vương Bồ Tát, với nhân duyên là con trai của trưởng giả, đã phát nguyện rằng: “Con nguyện từ nay cho đến vô lượng kiếp về sau, dù trải qua thời gian không thể tính đếm, con sẽ cứu độ tất cả chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi đang chịu khổ đau vì tội nghiệp.”
-
Địa tạng bổn nguyện (Phần 1)
Mỗi vị mang một hạnh nguyện, điểm chung là “truyền đăng tục diệm” để mạng mạch Phật giáo được trường cửu đến hôm nay.