Trưởng lão Thích Thông Lạc Trích: Mười hai cửa vào đạo
Thế nào là lý duyên sinh pháp? Chúng ta hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Già chết là pháp hữu vi, là vô thường, duyên sanh biến hoại tánh, biến diệt tánh, ly tham tánh, đoạn diệt tánh. Và tất cả 12 nhân duyên đều là như vậy.
Này các Tỳ kheo, vị Thánh đệ tử thấy như chơn với chánh trí tuệ lý duyên khởi này và các pháp duyên sinh này, nên chắc các vị ấy không có những câu hỏi về quá khứ: Ta có mặt trong quá khứ? Ta không có mặt trong quá khứ? Ta là gì trong quá khứ? Ta có mặt như thế nào trong quá khứ? Trước ta là gì? Và nay trong quá khứ ta là gì?
Về tương lai cũng vậy, không có những câu hỏi: Ta có mặt trong tương lai? Ta không có mặt trong tương lai? Ta sẽ làm gì trong tương lai? Ta có mặt như thế nào trong tương lai? Hay trước trong tương lai ta là gì, và nay trong tương lai ta sẽ là gì?
Hay nay các vị ấy sẽ khởi lên những nghi ngờ về tự mình trong hiện tại như sau: “Ta hiện có mặt? Ta hiện không có mặt? Ta hiện là gì? Ta hiện có mặt như thế nào?”. Sự kiện như vậy không xảy ra? Vì sao? Vì rằng vị Thánh đệ tử, này các Tỳ kheo, đã khéo thấy như chơn với chánh trí tuệ, định lý duyên khởi này, với các pháp DUYÊN SINH này, thì không bao giờ có những câu hỏi ngớ ngẩn như trên, không bao giờ có những câu hỏi điên đảo như trên”. (53 Tương Ưng tập 2)

Khi đã hiểu lý DUYÊN KHỞI với các pháp DUYÊN SINH, thì chúng ta không còn nghi ngờ đặt ra những câu hỏi ngớ ngẩn mà từ xưa đến nay người ta đã đặt ra, những câu hỏi mà không có câu trả lời: “Con người từ đâu sinh ra? Chết đi về đâu?”
Câu hỏi được đặt ra với những người thông suốt 12 nhân duyên đều biết ngay họ là những người đang sống trong VÔ MINH.
Bởi con người có mặt trong cuộc sống hôm nay là do 12 nhân duyên hợp khởi, chứ không có kiếp người trong quá khứ, cho nên nếu chúng ta hỏi: “Ta có mặt trong quá khứ? Ta không có mặt trong quá khứ? Ta là gì trong quá khứ? Ta có mặt như thế nào trong quá khứ? Trước ta là gì? Và nay trong quá khứ ta là gì?”. Vì hỏi như vậy tức là không hiểu 12 nhân duyên.
Khi hiểu 12 nhân duyên thì trong quá khứ chúng ta chẳng có gì cả, tức là không có đời trước. Cho nên nói có đời trước là người không hiểu 12 nhân duyên. Đời trước tôi là Khổng Minh Gia Cát Lượng, đời sau tôi là Trương Lương... Đó là những người sống trong TƯỞNG TRI chứ không phải sống trong LIỄU TRI.
Khi ngộ được 12 nhân duyên thì không có kiếp trước mà chỉ có kiếp hiện tại mà thôi.
Khi ngộ 12 nhân duyên thì chúng ta không có những câu hỏi: “Ta có mặt trong tương lai? Ta không có mặt trong tương lai? Ta sẽ làm gì trong tương lai? Ta có mặt như thế nào trong tương lai? Hay trước trong tương lai ta là gì, và nay trong tương lai ta sẽ là gì?”. Có những câu hỏi như vậy là chúng ta trở thành những người ngớ ngẩn chưa hiểu 12 nhân duyên. Vì 12 nhân duyên xác định con người chỉ do 12 nhân duyên hợp lại mà thành trong kiếp hiện tại. Cho nên trong tương lai chúng ta chẳng có gì cả.
Trong hiện tại chúng ta có mặt, có cuộc sống như thế này mà 12 nhân duyên hỏi rằng: “Ta hiện có mặt? Ta hiện không có mặt? Ta hiện là gì? Ta hiện có mặt như thế nào?”. Hỏi như vậy là những người chưa am tường 12 nhân duyên. Vì 12 nhân duyên đã xác định chúng ta có mặt trong hiện tại là do các duyên hợp lại mà thành chớ không có cái gì là chúng ta cả. Cho nên nếu không có 12 nhân duyên hợp lại thì không có con người trên hành tinh này. Như vậy con người có mặt trên hành tinh này chỉ là con người duyên hợp, chớ con người thật là con người thì không bao giờ có. Đó là đôi mắt nhìn của đức Phật qua 12 nhân duyên, còn chúng ta nhìn với đôi mắt VÔ MINH nên có con người thật trong hiện tại, quá khứ và vị lai.
Trưởng lão Thích Thông Lạc Trích: Mười hai cửa vào đạo
Đừng nên tạo hiệu ứng bài viết bằng những cách này, nó sẽ tạo nghiệp xấu vì vô tình mình cứ nói những lẽ không hay. Học theo Phật là nên buông xả, viễn ly khỏi những thứ bên ngoài, không để tâm mình không phân biệt thấy "xấu-tốt" nữa. Còn thấy nhiều cái xấu ở người khác là tâm chưa thanh tịnh được. Mình đang cho ai đó là tâm uế trược, nhìn lại mình cũng đang nói cái xấu, chỉ trích người ta, thế là tâm mình cũng đang ô trược rồi. Con người ai cũng có tốt-xấu, mình cũng vậy, cho nên những bài viết kiểu này tại sao người ta không tán dương? vì nó như cái vòng luẩn quẩn, người này nói người kia, xong nhìn lại mình cũng nằm trong cái vòng đó. Nói qua nói lại không thoát ra được, không mang lại an lạc được mà cứ xoay vòng trong cái vòng tròn. Nói nhiêu đây thôi, tác giả là người tu học thì sẽ tháo gỡ được nút thắt để tâm thái an lạc, có an vui thì nhìn người mới thấy họ dễ thương, mới giúp lòng mình bình an, mình tu là mình phải giúp mình bình an trước, mình phải yên ổn trước tác giả nhé. Chúc tác giả và các thầy hạnh phúc trọn đạo.
Tôi đồng quan điểm với bình luận bên dưới có một đọc giả, t/g nào không ý tứ được câu chữ để điều chỉnh, gây xung đột nhiều lần với đọc giả, ảnh hưởng đến đội ngũ ban biên tập mà vẫn chưa rút kinh nghiệm thì nên loại bỏ những bài viết đó, nên tập trung những bài viết đúng theo tinh thần Phật pháp, có tính nghiên cứu chuyên sâu, giúp người đọc bình an, an vui, có nhiều kiến thức Phật pháp - xã hội. Những bài viết đã bị góp ý nhưng tác giả vẫn khư khư không biết tiết chế, không biết thay đổi điều chỉnh thì ban biên tập nên loại bỏ, chúng ta cần chất lượng chứ không cần số lượng, dù ít mà hay, tốt mang lại lợi lạc vẫn hơn. Các bạn tác giả cũng hãy biết tiếp thu ý kiến, đừng để tính háu thắng của mình là nguyên nhân gây khó khăn cho ban btap nữa, đừng lạm dụng lòng từ bi của ban btap mà không chịu nhìn lại chính mình. Đừng tạo áp lực cho ban btap thêm nữa. Xin gửi những lời chia sẻ.
Tác giả hãy dành thời gian thiền định, sống tĩnh lại, giữ an lạc tâm hồn. Càng đọc những bài viết kiểu này chúng tôi càng thấy thương cho chính tác giả. Hãy giữ an lạc cho nội tâm mình nhé! giải phóng năng lượng tiêu cực ra khỏi đầu mình, đừng tạo cho mình thêm những điều mệt nhọc nữa, chúc bạn an vui.
Khi đọc đến bài viết này thì tôi thật sự không biết nói gì, chỉ biết cầu chúc cho TGia và các thầy trong Ban biên tập sống hạnh phúc , bình an tinh thần , tôi quá thất vọng khi đọc một bài viết kiểu này trên trang PG . Hình như các bạn TG này đang mượn nơi này để thể hiện những tư kiến , gút mắc cá nhân???! Nếu như vậy thì mong các bạn hãy bỏ đi tư tưởng đó và hiểu rằng đây là trang Tạp chí nghiên cứu PH phục vụ cho việc nghiên cứu của người đọc, người tìm hiểu sâu về Phật pháp, những bài viết ko đạt, chưa đạt nên mạnh dạn loại bỏ và tiếp tục sứ mệnh của mình đi quý Toà soạn chứ đừng trôi vào những câu chuyện đáp trả cá nhân thế nữa. Hãy tôn trọng ý nghĩa mục đích của trang Tạp chí này. Đây không phải chỗ cho các bạn thể hiện lý lẽ hiềm khích cá nhân như một trang showbiz. Hãy thấu suốt, bước ra khỏi cái tự ái cá nhân để vì cộng đồng chúng. đừng tự đánh mất giá trị của mình từ những câu chuyện tranh luận bên ngoài, đừng mang nó vào tận trong đây. Các bạn có vấn đề gì hãy trao đổi trực tiếp bên ngoài. Đừng mượn danh Phật hay nhân danh Báo chí để đánh trả người khác. Chúng tôi cần đọc và cần tìm hiểu những vấn đề nghiên cứu chuyên sâu và Ban Btap đang là người làm điều đó. Nếu bài viết hoặc tác giả nào ko ý thức đc câu từ trong nghề nghiệp, liên tục tiếp diễn thì cho thôi đăng bài chứ đừng tiếp diễn mâu thuẫn với người đọc. Không bất kỳ ai đc phép nhân danh báo chí, nhân danh phật pháp để thể hiện cái tôi cá nhân và chống trả người khác. Đừng mang cái tôi cá nhân vào trở thành câu chuyện chúng của cả cộng đồng. Hãy tôn trọng Tạp chí và nên hiểu chúng tôi đến đây là để nghiên cứu, tìm hiểu, nếu tác giả ko đáp ứng đc yêu cầu thì loại tâc giả, nếu bình luận ko đúng tiêu chí thì loại bình luận. Đừng biến nơi đây thành cái chợ cho những câu chuyện, quan điểm cá nhân. Xin cảm ơn.
Hãy giữ bình tâm và trầm tĩnh cho mình tác giả nhé! Chúc tác giả tâm an! Tôi thương bạn! A Di Đà Phật!
Con xin cầu nguyện Phật thương và che chở cho tác giả và các thầy, quý toà soạn đã duyệt bài này. Con cầu nguyện Phật sẽ phù hộ cho anh, chị tác giả và quý thầy toà soạn tâm bình an, hạnh phúc, tâm thiện lành, được Phật thương phù hộ. Cầu nguyện mọi người bình an, thương yêu chúng sinh, sống đời hạnh phúc!