Hoa mùa Phật Đản - Qua dòng sông tĩnh thức / Đâu cánh buồm huyền không / Cội nguồn ta tắm gội / Lòng gạn đục khơi trong.
Hoa mùa Phật Đản - Qua dòng sông tỉnh thức/Đâu cánh buồm huyền không/Cội nguồn ta tắm gội/Lòng gạn đục khơi trong.
Đóa hoa vô ưu nở
Mùa Phật Đản lại về
Ánh hào quang rạng rỡ
Hương sen bước cận kề.
Nghe lời răn của Phật
Gieo hạt mầm từ bi
Mở khai niềm chính đạo
Phật pháp thật diệu kỳ.
Con đường đến hạnh phúc
Hoa hồng đầy chông gai
Trăm năm đời huyễn mộng
Trầm luân một kiếp người.
Khơi dậy niềm an lạc
Lan tỏa tình yêu thương
Thắp sáng bao ánh tuệ
Xua tăm tối miên trường.
Qua dòng sông tỉnh thức
Đâu cánh buồm huyền không
Cội nguồn ta tắm gội
Lòng gạn đục khơi trong.
Tác giả: Tôn Nữ Mỹ Hạnh
Từ khi du nhập vào Việt Nam đến nay, Phật giáo đã chứng tỏ là 1 tôn giáo vì hòa bình, đồng hành cùng với dân tộc trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Lục hòa là pháp môn có lợi ích lớn cho tập thể, giúp tập thể cùng nhau phát triển. Kính mời bạn đọc tìm hiểu cùng Tạp chí NCPH qua những câu hỏi bên dưới để biết sâu hơn về pháp "Lục hòa"
Chùa Khúc Thuỷ là ngôi chùa cổ với trong lịch sử. Chùa hiện lưu giữ được nhiều tư liệu Hán Nôm có giá trị nhằm khẳng định lịch sử ngôi chùa đồng thời ghi chép đóng góp của các Hậu Phật đối với bản xã và bản tự.
Như vậy, từ tinh hoa Thiền học Trúc Lâm thời Trần đến tinh thần nhập thế của cư sĩ Thiều Chửu là một mạch nguồn xuyên suốt, cho thấy sự trường tồn của một lý tưởng: phụng sự dân tộc cũng chính là phụng sự Phật pháp.
Chùa Khúc Thuỷ là ngôi chùa cổ với trong lịch sử. Chùa hiện lưu giữ được nhiều tư liệu Hán Nôm có giá trị nhằm khẳng định lịch sử ngôi chùa đồng thời ghi chép đóng góp của các Hậu Phật đối với bản xã và bản tự.
Thực tế chứng minh rằng trong suốt quá trình giao thoa và tiếp biến, đã tạo nên những giá trị thẩm mĩ được giao hòa và bổ trợ cho nhau, là mối quan hệ biện chứng giữa các nền văn hóa và tôn giáo trên đất Cố đô...
Chùa Hồng Ân là một ngôi chùa ni Huế được lập nên khá sớm, “chùa Tổ” của rất nhiều ngôi chùa và tịnh thất khắp trong và ngoài nước, Hồng Ân là nơi đã nuôi dưỡng và an trú của bao thế hệ ni Huế nói riêng và trên khắp cả nước nói chung.
Văn bản này mặc dù còn có những chỗ chép thiếu, chép chữ giản thể, không chép theo nguyên gốc. Tuy vậy, đây cũng là một văn bản có thể giúp cho người đọc có cái nhìn mới về cách người xưa đọc áng văn cổ.
Bình luận (0)