Một lần đã lỡ chuyến đò/Đợi chờ suốt kiếp vòng vo luân hồi/Một lòng đến cửa Phật thôi/Vui đời chay tịnh thoát thời trầm luân.

Tác giả: Thích Đồng Bổn

Một mình ngồi đón gió mưa Cho tim buốt lạnh dẫu chưa hết buồn Một đêm tâm trạng quay cuồng Giằng co vọng niệm nên buông hay dừng.

Một khi trong dạ lưng chừng Nhớ hay không nhớ trên từng yêu thương Một đời đã lỡ vấn vương Làm sao vứt bỏ giữa đường thương đau.

Một mai lạc lối đi vào Giác mê đôi nẻo đường nào khó phân Một phen dừng bước tần ngần Thời gian đâu đợi bước chân hẹn hò.

Một lần đã lỡ chuyến đò Đợi chờ suốt kiếp vòng vo luân hồi Một lòng đến cửa Phật thôi Vui đời chay tịnh thoát thời trầm luân.

Một miền Lạc cảnh trong trần Là đây mây núi đâu cần đi xa Một đường tỉnh giác vừa qua Chớ quay đầu lại kẻo va vào tường.

Tỉnh rồi một giấc vô thường Tìm trong hư ảo chỗ nương bến bờ Đã tan một cõi mộng mơ Còn chăng thực tại chơ vơ một mình.

Ai đang một kiếp nặng tình Hãy mau rũ sạch nghe kinh nguyện cầu Ai còn nặng một mối sầu Về đây miệng niệm trăm xâu chuỗi lòng.

Chiêu Đề, ngày 11 tháng 01 năm 2024