Bốn vị Như lai đem đến cho tiền thân Địa Tạng có bốn đại nguyện thể hiện bốn đức tính căn bản sau khi đắc quả vị.

1/ Sư Tử Phấn Tấn Như Lai

Sau khi tiền thân Ngài Địa Tạng tán thán tướng hảo của đức Sư Tử Phấn Tấn Cụ Túc Vạn Hạnh Như Lai, Ngài dạy rằng: “Nếu con muốn chứng đắc thân tướng như thế này, con phải phát nguyện độ thoát hết thảy chúng sinh. Phải cứu giúp tất cả chúng sinh đang chịu khổ đau và hoạn nạn.

Khi ấy, Địa Tạng Vương Bồ tát, đã phát nguyện rằng: “Con nguyện từ nay cho đến vô lượng kiếp về sau, dù trải qua thời gian không thể tính đếm, con sẽ cứu độ tất cả chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi đang chịu khổ đau vì tội nghiệp.”.

Xét về nguyện tướng là vậy, nhưng y cứ như nguyện của Ngài thì mãi mãi vẫn không thể thành Phật, vì mãi mãi chúng sinh luân lưu trong sáu nẻo luân hồi. Chúng sinh không chỉ có nhân loại mà cả phi cầm tẩu thú, trong tam thiên đại thiên thế giới nhiều như cát sông Hằng, vô số như vi trần.

Xét theo nguyện tính, tướng tự tâm sinh, tướng đây không chỉ là tướng mạo mà là tướng pháp, là mọi hiện tượng giới vô hình lẫn cả hữu hình, duy thức bảo “nhất thiết duy tâm tạo”. Tất cả có, không, hữu vi vô vi đều do tâm khởi hiện (phải có phần riêng về duy thức mới giải rõ mọi hiện tượng này).

Do vậy phải hiểu dụng ý của kinh văn “Con nguyện từ nay cho đến vô lượng kiếp về sau, dù trải qua thời gian không thể tính đếm, con sẽ cứu độ tất cả chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi đang chịu khổ đau vì tội nghiệp.”.

Một khi hành giả liên tục hoán cải (cứu độ) chúng sinh tính trong vô lượng kiếp của mình để đưa đến bạch tịnh thức thì vô sư trí xuất hiện, đại viên cảnh trí sẽ không còn khổ đau, địa ngục hay luân hồi.

Sư Tử Phấn Tấn Cụ Túc Vạn Hạnh Như Lai, là hiện thân của một bậc tinh tấn dũng mãnh đầy đủ các hạnh lành cấu thành tướng hảo quang minh của một vị Phật.

Giác Hoa Định Tự Tại Như Lai là kết quả của một định lực nở hoa sau khi giác ngộ.

Nhất Thiết Trí Thành Tựu Như Lai, là một hành giả đạt đến tất cả trí giác của một vị Phật.

Liên Hoa Mục Như Lai là hành giả đạt đến nhãn tướng hoa sen, nghĩa là mắt thanh tú như một hoa sen, một trong 80 vẻ đẹp.

Qua bốn trạng thái tượng trưng cho đấng toàn giác mà tiền thân ngài Địa Tạng hướng đến khi khắc phục mọi tướng trạng chúng sinh tính. Hạt giống chúng sinh độ sạch mới thành quả vị là đương nhiên. Đây là đại nguyện ẩn tàng trong văn học Bắc tạng.

Trong vũ trụ nói chung và nhân thân mỗi người nói riêng đều có một tần số năng lượng nhất định. Điện thoại, TV và tất cả máy thu phát sóng cũng có một tần số. Khoa học khám phá và sử dụng các tần số, khi bắt được tần số với mật mã tương thích thì tần số được kết nối.

Thần chú, mật tông là những khóa số kết nối khai mở với các tần số năng lượng tạo ra năng lực như các tiện nghi khoa học vật lý ngày nay, nhưng vật lý chỉ ở tần số thấp của tâm thức và tôn giáo.

Năng lượng của các bước sóng từ thô đến tế trong không gian, được các bậc Thánh chứng đắc thể hiện qua tư tưởng, do vậy các bậc Thánh liên lạc nhau, hiểu ý và cảm thức nhau dù cách xa nửa vòng trái đất mà không cần dùng điện thoai. Đầu thế kỷ 19 Alexander Graham Bell đã có công phát minh ra điện thoại nhưng so với bước tiến hóa tâm linh, đó mới chỉ là bước khởi đầu.

Một khi khởi tâm dù tích cực hay tiêu cực đều phát ra một tầng sóng tương thích với ngoại biên. Một đại nguyện khởi lên làm rung động nguồn sáng thánh thiện, tâm nguyện được nâng cao, sinh tâm hoan hỷ, độ lượng tiến đến tầng sóng cao và thanh; ngược lại khởi tâm tiêu cực đen tối, tội lỗi sẽ tương ứng với nguồn năng lượng thấp và ô trược khổ đau. (sơ tâm xuất gia thường khởi tâm trong sáng thánh thiện, cảm ứng chấn động tầng sóng năng lượng ngoại biên).

Để hướng dẫn chúng sinh thoát khỏi u đồ, ngoài việc giữ giới, tâm luôn thanh tịnh, lìa xa mọi tiêu cực.

Đời người quá ngắn so với vũ trụ, Tổ Quy Sơn đã dạy: Vô thường lão bệnh bất dữ nhân kỳ. Triêu tồn tịch vong, sát-na dị thế. Thí như xuân sương, hiểu lộ, thúc hốt tức vô, ngạn thọ, tỉnh đằng, khởi năng trường cửu. Niệm niệm tấn tốc, nhất sát-na gian, chuyển tức tức thị lai sinh. Hà nãi yến nhiên không quá?

Có nghĩa: Vô thường già bệnh không hẹn một ai. Sớm còn tối mất, trong khoảng sát-na đã qua đời khác. Giống như sương của mùa xuân, móc của ban mai, chốc lát liền không, như cây bên bờ vực, như những thực vật leo mọc trên vách giếng, làm sao có thể lâu bền được?

Niệm niệm nhanh chóng nối nhau, trong một sát-na, chuyển hơi thở thì đã là đời sau. Làm sao có thể yên lòng để đời mình trôi qua vô ích như thế được?

(Còn tiếp)

Tác giả: Minh Mẫn