
Bài viết được gắn thẻ #Tuệ Trung Thượng Sĩ
-
Tinh thần “Bi - Trí - Dũng” của cư sĩ Phật giáo đối với Cách mạng Việt Nam
Với những cống hiến đặc biệt cho đạo pháp và dân tộc, chúng ta có thể nhận thấy các vị cư sĩ chính là những vị Bồ tát đã tham gia vào thế tục, cùng góp phần xây dựng đất nước, chống giặc ngoại xâm.
-
Nhận thức về “vô minh” trong triết học Phật giáo thời Trần
Ở đây, nhìn bề ngoài ta thấy Thiền Tông đi ngược lại Phật giáo nguyên thủy, song đi sâu vào bản chất thì thấy không có gì mâu thuẫn, mà thống nhất với nhau. Đó là điểm riêng trong triết học Phật giáo Việt Nam thời Trần.
-
Tư tưởng Phật giáo thời Lý - Trần trong dòng chảy lịch sử Việt Nam
Những tư tưởng nhập thế, nhân đạo, những tư tưởng trong giáo lý của đạo Phật… đã từng bước thấm nhuần trong lòng con dân thời Lý - Trần nói riêng, cũng như dân tộc Việt nói chung
-
Thơ thiền "hóa giải" xung đột xã hội
Mỗi tác phẩm Thơ là một sản phẩm trí tuệ của các bậc giác ngộ, thấu đạo hiểu đời, được sáng tác dưới cái nhìn minh triết, mang đậm tư tưởng triết lý hòa bình, sâu sắc và uyên áo của Phật giáo.
-
Thơ Thiền Việt Nam trong thời công nghệ số
Phật giáo coi thế giới là một bể khổ và mục đích cuối cùng của Phật giáo là tìm con đường giải thoát khỏi bể khổ luân hồi đó.
-
Đặc sắc tư tưởng nghệ thuật thơ Thiền Tuệ Trung
Tuệ Trung Thượng Sĩ là một nhà thiền học, nhà Phật học, nhà triết học, nhà chính trị, nhà lãnh đạo đồng thời là Thiền sư có bản lĩnh, vững chãi, tự tại, siêu xuất dưới thời Trần.
-
Thiền và tư tưởng Phật – Lão trong bài thơ “Hồi quy tỉnh thức”
Bài thơ “Hồi quy tỉnh thức” là một thi phẩm mang đậm chất Thiền, đồng thời phản ánh chiều sâu giao thoa với triết học Lão – Trang và tinh thần "vô tướng, vô trụ" trong Kinh Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật Đa.
-
Đóng góp của Tuệ Trung Thượng sĩ đối với dân tộc trong thể kỷ XIII
Tuệ Trung dùng trí tuệ rộng lớn, trí tuệ bát nhã của Bồ tát để có thể chuyển hóa phiền não, đau khổ của con người thành Niết Bàn.
-
Tuệ Trung Thượng Sĩ qua bài thơ Điệu tiên sư
Ba câu đầu bài thơ nêu những nhận thức của tác giả về thiền lý, câu cuối này là cách hành xử độc đáo của ông sau khi ngộ đạo.




